Hãng nghiên cứu
và phân tích Economist Intelligence Unit (EIU-có trụ sở chính tại Vương quốc
Anh) mới đây đã công bố báo cáo chỉ số dân chủ năm 2021, trong đó xếp Việt Nam
vào "nhóm nước phi dân chủ, độc tài".
Đầu tiên phải khẳng định, báo cáo của EIU
là sai lầm và bịa đặt, đúng như đánh giá của nhiều chuyên gia nghiên cứu chính
trị: “Họ chỉ thấy cây mà... cố tình không thấy rừng”. Báo cáo cũng tiếp tục ca
ngợi cái gọi là thành tích “dân chủ phương Tây” trong khi hầu hết các giá trị
“dân chủ xã hội chủ nghĩa (XHCN)” bị bỏ qua. Các nước một đảng lãnh đạo hoặc
Đảng Cộng sản lãnh đạo, các nước XHCN hoặc theo thiên hướng XHCN đều bị báo cáo
này xếp vào nhóm điểm số dân chủ rất thấp mà điển hình như: Việt Nam, Trung
Quốc, Lào, Cuba...
Điều này không khó hiểu bởi bảng xếp hạng
mà tổ chức này đưa ra dựa trên các tiêu chí rất thiếu tính thuyết phục, với mục
đích chính trị là chủ đạo như tiêu chí: Tỷ lệ tham gia chính trị, quyền tự do
cá nhân với thể chế đa nguyên, đa đảng là cốt lõi... Còn báo cáo của Tổ chức
Theo dõi nhân quyền cho rằng, các “nhà hoạt động” bị chính quyền Việt Nam sách
nhiễu và giam giữ nhiều. Họ là những người “bất đồng chính kiến”, “tù nhân
chính trị”, “đấu tranh vì dân chủ”... Tên tuổi những cá nhân đó vẫn khá quen
thuộc, như: Phạm Đoan Trang, Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Tư, Trịnh Bá Phương... Thực
tế ai cũng biết rằng, những cá nhân này đã vi phạm pháp luật Việt Nam và bị xử
lý theo chế tài pháp luật Việt Nam một cách công bằng.
Nghiên cứu báo cáo chỉ số dân chủ mà EIU
đưa ra thấy rõ, những kết quả khảo sát theo các hạng mục nêu trên không có
nguồn trích dẫn và không được kiểm chứng rõ ràng. Mục đích của họ không chỉ
chống phá Việt Nam mà còn nhằm phá hoại các nước XHCN và một số nước có phong
trào cánh tả hiện nay. Và đương nhiên, nó phục vụ cho mưu đồ của các nước
phương Tây là không phải bàn cãi. Chỉ cần xem động thái của truyền thông phương
Tây khi các báo cáo này xuất hiện có thể thấy, họ như “bắt được vàng”, tiền hô
hậu ủng rầm rộ. Hệ thống truyền thông của phương Tây chiếm khoảng 80% lượng
truyền thông của thế giới và làm mưa làm gió trong nhiều thập niên qua.
Từ lâu, truyền thông phương Tây không đơn
thuần là nguồn cung cấp thông tin cho độc giả mà đã tham gia rất tích cực vào
việc kích động các cuộc xung đột, “cách mạng màu” trên thế giới. Họ cũng rất có
kinh nghiệm trong việc kích động nhân dân tại chính nội bộ các nước mà họ không
ưa, tiếp tay cho các tổ chức phản động trong và ngoài nước chống phá Việt Nam.
Song song với đó, một số nước phương Tây luôn dùng kết quả từ những số liệu báo
cáo thiếu khách quan này phục vụ cho những cuộc mặc cả, chèn ép nước khác,
trong đó nổi bật nhất là vấn đề dân chủ, nhân quyền để thực hiện ý đồ của họ.
Trên thực tế, việc
đưa ra các "giá trị phương Tây" cũng là khiên cưỡng. Chính tổ chức đa
phương lớn nhất thế giới là Liên hợp quốc (LHQ) cũng luôn khẳng định, các nước
trên thế giới ở những trình độ phát triển khác nhau nên không thể lấy giá trị,
tiêu chuẩn của nước này áp đặt cho nước khác. Hiến chương LHQ cũng nhấn mạnh:
“Không quốc gia nào, kể cả LHQ, có quyền can thiệp vào công việc thực chất
thuộc thẩm quyền quốc gia”. Quyền con người không thể đứng một mình tách rời,
nó phải được đặt trong bối cảnh lịch sử, truyền thống và phụ thuộc vào trình độ
phát triển kinh tế, văn hóa của đất nước đó.
Điều này đã được cộng đồng quốc tế thừa
nhận thông qua Tuyên bố Vienna và Chương trình Hành động tại Hội nghị thế
giới về nhân quyền năm 1993 tại Vienna (Áo). Tuyên bố Vienna đã khẳng định
khi xem xét vấn đề nhân quyền phải luôn ghi nhớ tính đặc thù dân tộc, khu vực
và bối cảnh khác nhau về lịch sử, văn hóa và tôn giáo...
Dù luôn tự cho mình là dân chủ nhưng thực
tế, các thiết chế dân chủ phương Tây đang áp đặt lên toàn cầu không hề bảo đảm
để quyền lực thực sự thuộc về nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, nó chỉ
thuộc về các tập đoàn tư bản, nơi chỉ chiếm 1% dân số nhưng lại chiếm giữ phần
lớn của cải, tư liệu sản xuất và quyền lực. Tuy nhiên, EIU đã bỏ qua những yếu
tố có tính lịch sử khác biệt và sự bất công hiển nhiên đang tồn tại ở chế độ tư
bản khi xếp hạng.
Và chính họ, cùng với Tổ chức Theo dõi
nhân quyền đưa ra các báo cáo này đang vi phạm nhân quyền thì lại tự cho mình
quyền đánh giá dân chủ, nhân quyền của các nước khác. Câu chuyện ngụ ngôn về
những ông thầy bói mù xem voi và thánh phán lung tung đã được tái hiện trong
việc đánh giá dân chủ, nhân quyền của một số tổ chức phương Tây vừa nêu. Tuy
nhiên, những ông thầy bói mù hình dung không đúng về con voi, là do họ bị mù;
còn một số nhà dân chủ phương Tây năm nào cũng lăm le báo cáo nhân quyền, dân
chủ, chõ miệng tanh hôi vào nội bộ nước khác, thì khác các ông thầy bói kia ở
tâm địa hiểm độc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét