Nghị quyết Đại hội lần thứ XIII
của Đảng khẳng định: “Tiếp tục xây dựng, hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN do
Đảng lãnh đạo là nhiệm vụ trọng tâm của đổi mới hệ thống chính trị...”, đồng
thời xác định tầm nhìn, định hướng chiến lược, trong đó “nghiên cứu, ban hành
Chiến lược xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam đến năm
2030, định hướng đến 2045”.
Đây
là vấn đề lý luận và thực tiễn hết sức quan trọng được Đảng ta chỉ đạo khẩn
trương nghiên cứu, xây dựng, tạo cơ sở hiện thực hóa mục tiêu lý tưởng, con
đường cách mạng mà Đảng, Bác Hồ và Nhân dân ta lựa chọn.
Tuy
nhiên, lợi dụng vấn đề này, các thế lực thù địch, cơ hội chính trị đưa ra nhiều
quan điểm, luận điệu nhằm phê phán, bác bỏ, phủ nhận vai trò, tính chất pháp
quyền của Nhà nước XHCN Việt Nam. Họ cho rằng “Việt Nam đang xây dựng Nhà nước
Pháp quyền Xã hội chủ nghĩa là không phù hợp” hay “Nhà nước pháp quyền là giá
trị tiến bộ đã được các nước tư bản vận dụng, xây dựng, thực hiện từ lâu, bây
giờ Việt Nam đặt lại vấn đề xây dựng, hoàn thiện nhà nước pháp quyền là đi theo
con đường tư bản chủ nghĩa”.
Chúng
ra sức xuyên tạc Nhà nước pháp quyền XHCN ở Việt Nam chỉ có “đảng trị” chứ
không có tính pháp quyền “pháp trị”, xã hội không có tự do, dân chủ, nhân
quyền. Cho rằng chỉ có nhà nước pháp quyền tư bản, không có khái niệm Nhà nước
pháp quyền XHCN, từ đó phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước.
Đồng thời rêu rao rằng, thoát li vai trò lãnh đạo của Đảng, nhà nước phải xây dựng
theo mô hình nhà nước “tam quyền phân lập”, như vậy thì những giá trị tiến bộ
về quyền cơ bản của con người mới được thừa nhận, tôn trọng và thực
hiện…
Chúng
còn tung ra các luận điệu sai trái, công kích vào bản chất, vai trò của nhà
nước pháp quyền XHCN là một trong những mũi nhọn mà các thế lực thù địch, phần
tử cơ hội chính trị tập trung chống phá trong suốt quá trình cách mạng, xây
dựng, hoàn thiện nhà nước XHCN Việt Nam. Vậy bản chất của Nhà nước pháp quyền
XHCN có đồng nhất nhà nước pháp quyền TBCN? Mục đích, âm mưu mà các đối tượng
hướng tới là gì?
Trước
hết, có thể thấy, tư tưởng về nhà nước pháp quyền được các nhà chính trị, pháp
lý như J.Locke (1632-1704), C.Montesquieu (1698-1755), J. Rousseau (1712 -
1778) đặt nền móng đầu tiên, sáng lập, phát triển như một thế giới quan pháp lý
mới, phát triển các tư tưởng về nhà nước pháp quyền, làm cơ sở lý luận xây dựng
nhà nước tư sản cho đến ngày nay. So với nhà nước phong kiến “ngàn năm trung
cổ”, đây là những tư tưởng tiến bộ của nhân loại trong hoàn cảnh lịch sử khi
đó. Tuy nhiên, tư tưởng này bị hạn chế bởi thế giới quan, bản chất giai cấp nên
nhà nước tư sản vẫn là công cụ thuộc về thiểu số là giai cấp tư sản, dân chủ tư
sản chưa phải là nền dân chủ của đa số, quảng đại quần chúng nhân dân lao động.
Bản
chất nhà nước luôn là vấn đề trung tâm của mỗi chế độ chính trị, quyết định bản
chất xã hội, biểu hiện ý chí, nguyện vọng của thiểu số hoặc đa số và tính chất,
nội dung của một xã hội tiến bộ, dân chủ. Mặt khác, đây cũng là đề tài luôn
được học giả, nhà nghiên cứu, chính trị gia không ngừng nghiên cứu, tranh luận
trên cơ sở lập trường tư tưởng, khuynh hướng chính trị khác nhau. Các thế lực
thù địch, cơ hội chính trị lấy lý do này để tăng cường các hoạt động công kích,
xuyên tạc, chống phá.
Trong di sản tư tưởng Hồ Chí Minh, vấn đề xây dựng
Nhà nước pháp quyền XHCN giữ một vị trí đặc biệt quan trọng và có ý nghĩa to
lớn đối với sự nghiệp xây dựng nhà nước của dân, do dân, vì dân. Người nhấn
mạnh: “Nước ta là một nước dân chủ, địa vị cao nhất là dân, vì dân là chủ”;
“Chế độ ta là chế độ dân chủ, tức là nhân dân là chủ”. Toàn bộ quyền lực nhà
nước là từ nhân dân, do nhân dân, phụng sự lợi ích của nhân dân. Người quan
niệm, pháp luật không phải là để trừng trị con người, mà là công cụ bảo vệ,
thực hiện lợi ích của con người. Tư tưởng pháp quyền đó thấm đượm bản chất nhân
văn, chăm lo ấm no, hạnh phúc của nhân dân, lòng nhân ái, nghĩa đồng bào,
truyền thống đạo lý quý báu của dân tộc. Đó thật sự là giá trị dân chủ sâu sắc
và triệt để của Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam.
Cách mạng Tháng Tám thành công, Nhà nước Việt Nam
Dân chủ cộng hoà ra đời, đó là nhà nước công nông đầu tiên ở Đông Nam Á. Kể từ
đó, tiếp thu, kế thừa những tư tưởng tiến bộ của nhân loại, quá trình nhận thức
tư duy lý luận của Đảng qua các nhiệm kỳ đại hội, nhất là thời kỳ đổi mới,
không ngừng được phát triển và hoàn thiện. Những quan điểm, đường lối đó được
Nhà nước cụ thể hóa trong các bản Hiến pháp 1946, 1959, 1980, 1992 và 2013.
Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên CNXH năm 1991 (bổ sung
năm 2011) hay Hiến pháp (2013), Đảng, Nhà nước ta khẳng định một trong những
đặc trưng của chế độ là “xây dựng Nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do
nhân dân, vì nhân dân”.
Cương
lĩnh chỉ rõ: “Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do nhân
dân, vì nhân dân. Tất cả quyền lực Nhà nước thuộc về nhân dân mà nền tảng là
liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức, do
Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo”; “Nhà nước bảo đảm và phát huy quyền làm chủ
của nhân dân; công nhận, tôn trọng, bảo vệ và bảo đảm quyền con người, quyền
công dân; thực hiện mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh,
mọi người có cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc, có điều kiện phát triển toàn
diện”.
Nhà
nước pháp quyền XHCN Việt Nam khác nhà nước pháp quyền tư sản ở chỗ, pháp quyền
dưới chế độ tư bản về thực chất là công cụ bảo vệ và phục vụ cho lợi ích của
giai cấp tư sản. Trong khi bản chất nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam như Tổng
Bí thư Nguyễn Phú Trọng khẳng định, đó là Nhà nước “hướng tới các giá trị tiến
bộ, nhân văn, dựa trên nền tảng lợi ích chung của toàn xã hội hài hòa với lợi
ích chính đáng của con người, khác hẳn về chất so với các xã hội cạnh tranh để
chiếm đoạt lợi ích riêng giữa các cá nhân và phe nhóm, do đó cần và có điều
kiện để xây dựng và đồng thuận xã hội thay vì đối lập, đối kháng xã hội. Trong
chế độ chính trị XHCN, mối quan hệ giữa Đảng, Nhà nước và Nhân dân là mối quan
hệ giữa các chủ thể thống nhất về mục tiêu và lợi ích, mọi đường lối của Đảng,
chính sách, pháp luật và hoạt động của nhà nước đều vì lợi ích của Nhân dân,
lấy hạnh phúc của Nhân dân làm mục tiêu phấn đấu.
Mô
hình chính trị và cơ chế vận hành tổng quát là Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý
và Nhân dân làm chủ. Dân chủ là bản chất của chế độ XHCN, vừa là mục tiêu, vừa
là động lực của công cuộc xây dựng CNXH; xây dựng nền dân chủ XHCN, bảo đảm
quyền lực thực sự thuộc về nhân dân là một nhiệm vụ trọng yếu, lâu dài của các
mạng Việt Nam”.
Từ
khi Nhà nước Việt Nam Dân chủ cộng hòa được thành lập, việc xây dựng và hoàn
thiện Nhà nước pháp quyền XHCN là vấn đề lý luận và thực tiễn hết sức mới mẻ,
chưa có tiền lệ, đòi hỏi phải có sự nhận thức lý luận khoa học, cách mạng, giữ
vững định hướng XHCN trong xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN của
dân, do dân, vì dân, đáp ứng yêu cầu đưa đất nước vào giai đoạn phát triển mới.
Do đó việc lãnh đạo, tổ chức nghiên cứu, xây dựng, thực hiện đề án chiến lược
này là khách quan, khoa học, vừa kế thừa, phát huy những thành tựu đạt được,
vừa phát triển, hoàn thiện, đáp ứng yêu cầu xây dựng, bảo vệ Tổ quốc, đưa đất
nước vào giai đoạn phát triển mới.
Như
vậy, không thể lập luận rằng “Việt Nam đang xây dựng Nhà nước Pháp quyền Xã hội
chủ nghĩa là không phù hợp” hay “Nhà nước pháp quyền là giá trị tiến bộ đã được
các nước tư bản vận dụng, xây dựng, thực hiện từ lâu, bây giờ Việt Nam đặt lại
vấn đề xây dựng, hoàn thiện nhà nước pháp quyền là đi theo con đường tư bản chủ
nghĩa”...
Chúng
ta cần nhận thức rằng, mô hình nhà nước “tam quyền phân lập” không phải là
khuôn mẫu, không phải là tiến bộ về tự do, về dân chủ nhân quyền. Đây là luận
điệu hết sức nguy hiểm. Đưa ra luận điệu này, các đối tượng nhằm cố tình phê
phán thể chế chính trị, vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước; ca ngợi, cổ
súy, hướng lái, thúc đẩy mô hình nhà nước tam quyền phân lập, những cái gọi là
giá trị “tự do, dân chủ, nhân quyền” phương Tây; dẫn dắt, gieo rắc nhận thức
lệch lạc, xuyên tạc bản chất, vị trí, vai trò của nhà nước pháp quyền XHCN;
chia rẽ khối đại đoàn kết, mối quan hệ, thể chế Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản
lý, Nhân dân làm chủ. Mặt khác, việc tung ra luận điệu trên làm méo mó bản
chất, tính ưu việt của chế độ xã hội, làm giảm uy tín, vị thế Nhà nước pháp
quyền XHCN Việt Nam trên trường quốc tế.
Mới
đây nhất, Văn kiện Đại hội XIII của Đảng tiếp tục khẳng định: “Bản chất của Nhà
nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam là Nhà nước của Nhân dân, do Nhân
dân, vì Nhân dân”. Nghị quyết Đại hội XIII cũng xác định rất rõ việc phát huy
giá trị con người Việt Nam, con người vừa là trung tâm, vừa là chủ thể, vừa là
mục tiêu, vừa là động lực cho sự phát triển. Chúng ta khẳng định, xây dựng và
hoàn thiện Nhà nước pháp quyền XHCN Việt Nam là quy luật phát triển tất yếu của
Nhà nước Việt Nam, là ước mơ, khát vọng và sự lựa chọn của nhân dân, phù hợp
với các xu hướng phát triển nhà nước trên thế giới.
Chính vì lẽ đó, cấp ủy Đảng các cấp,
các cơ quan, ban ngành đoàn thể, mỗi cán bộ Đảng viên cần đẩy mạnh công tác
tuyên truyền giáo dục để toàn dân hiểu được rằng: Nhà nước pháp quyền xã
hội chủ nghĩa về bản chất khác với nhà nước pháp quyền tư sản là ở chỗ: Pháp
quyền dưới chế độ tư bản chủ nghĩa về thực chất là công cụ bảo vệ và phục vụ
cho lợi ích giai cấp tư sản, còn pháp quyền dưới chế độ xã hội chủ nghĩa là
công cụ thể hiện và thực hiện quyền làm chủ của nhân dân, bảo đảm và bảo vệ lợi
ích của đại đa số nhân dân, để toàn dân hiểu và có trách nhiệm chung tay xây
dựng nhà nước pháp quyền “của dân, do dân, vì dân”; hiểu rõ tư tưởng chỉ
đạo “dân là gốc”, chăm lo, nâng cao đời sống nhân dân qua
các đường lối, chủ trương, chính sách, hoạt động của Đảng và Nhà nước...
Qua đó, góp phần củng cố lòng
tin, vun đắp quan hệ máu thịt, ý thức, trách nhiệm giữ gìn sự ổn định
chính trị, xã hội của toàn Đảng, toàn quân, toàn dân. Đồng thời, ban hành
các chế tài quy định thiết chế xử lý đối với các đối tượng có hành vi chống phá
cách mạng như: Tìm mọi cách cản trở hoặc xúi giục vận động nhân dân chống
sự thực hiện chủ trương, chính sách và những cuộc vận động của Nhà
nước và Mặt trận Tổ quốc; phao tin đồn nhảm làm cho nhân dân hoang
mang; gây hiềm khích để phá hoại tình đoàn kết của các dân tộc
trong nước, các giai tầng xã hội, các tôn giáo, các đảng phái và đoàn thể dân
chủ, chia rẽ nhân dân với chính quyền... gắn với thực hiện kiểm soát
các trang mạng xã hội, tổ chức đấu tranh với các thế lực thù địch trên không
gian mạng để bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng. Ngăn chặn các thế lực thù địch
sử dụng truyền thông xã hội để châm ngòi, kích động biểu tình bạo động thông
qua hình thức “cách mạng màu” - một phương thức mới của "diễn biến hòa
bình, bạo loạn lật đổ" thời hiện đại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét