Ngày 25-10, sau khi UBKT Trung ương thông báo kết luận
xem xét, xử lý kỷ luật ông Chu Hảo, chỉ một ngày sau
đó (26-10), ông đã tung lên mạng xã hội cái gọi là “Tuyên bố từ bỏ Đảng Cộng sản
Việt Nam”. Trong “tuyên bố” này, ông Chu Hảo không chỉ rêu rao rằng: “Đây là một bản cáo trạng vô căn cứ và thâm
độc. Tôi cực lực phản đối và không chấp nhận bản Kết luận này”, mà ông còn
bộc lộ rõ chân tướng là một người chống phá Đảng với một thái độ vu khống, hằn
học: “Càng ngày tôi càng nhận thức rõ hơn rằng tổ chức chính trị mà mình tham
gia không có tính chính danh, hoạt động không chính đáng, có nhiều khuất tất,
thoái hóa, đi ngược lại quyền lợi của dân tộc và xu thế tiến bộ của nhân loại”.
Khoản 1, Điều 35 Điều lệ Đảng Cộng sản Việt Nam hiện
hành quy định: “Tổ chức đảng và đảng viên vi phạm phải xử lý kỷ luật công minh,
chính xác, kịp thời”. Việc xử lý kỷ luật đảng viên “không có vùng cấm, không có
ngoại lệ” là quan điểm nhất quán của Đảng Cộng sản Việt Nam. Vì Đảng Cộng sản
Việt Nam là đảng cầm quyền, có hệ thống tổ chức chặt chẽ từ Trung ương đến cơ
sở. Do đó, việc duy trì kỷ luật nghiêm minh chính là cơ sở bảo đảm hàng đầu để
giữ vững vị thế, vai trò, uy tín, sức mạnh của Đảng.
Thật đáng chê trách một người trí thức từng có 45 năm
đứng trong hàng ngũ của Đảng, từng được Đảng, Nhà nước cho đi du học gần chục
năm ở Liên Xô, từng nhiều năm đứng trên bục giảng, từng là bí thư chi bộ, bí
thư đảng ủy một viện nghiên cứu, từng có 8 năm giữ cương vị thứ trưởng một bộ
mà đến giờ vẫn có những lời lẽ sai trái, lạc lõng và luận điệu thù hằn như vậy.
Không phủ nhận một số công lao nhất định của ông Chu Hảo trong những năm tháng
công tác ở ngành khoa học và công nghệ, nhưng những gì mà ông phát ngôn, hành xử
đối với một đảng và chế độ từng nuôi dưỡng, giáo dục, nâng đỡ ông thành danh,
đã cho thấy ông là người tiền hậu bất nhất, “phản bội”. Cái sự “phản bội” bộc lộ ở
nhiều sai phạm nổi cộm như: Vi phạm rất nghiêm trọng nguyên tắc tổ chức, sinh
hoạt đảng; vi phạm tư cách, tiêu chuẩn và những điều đảng viên
không được làm; tái phạm nhiều lần; cố tình không chấp hành kiểm điểm và có
hành vi chống đối, thách thức tổ chức.
Một đảng viên bình thường có những vi phạm, khuyết
điểm nêu trên đã không thể chấp nhận. Càng không thể chấp nhận một đảng viên
được đào tạo bài bản, có học hàm học vị, từng giữ nhiều cương vị quan trọng
trong cơ quan nhà nước, nhưng sau khi về hưu đã sớm trượt dài trên con đường
sai phạm, tự ý xa rời các nguyên tắc và bất chấp kỷ luật Đảng, suy thoái rất
nghiêm trọng về tư tưởng chính trị, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” mà thực
chất là phản bội lại chính con đường, lý tưởng, lẽ sống, niềm tin mình đã lựa
chọn. Không những vậy, lợi dụng ảnh hưởng vị trí công tác và hoạt động chuyên
môn của mình, ông Chu Hảo đã có những lời nói, phát ngôn, bài viết mang tính
xuyên tạc, chống đối Đảng và Nhà nước, gây nhiễu thông tin, làm phân tâm dư
luận xã hội, tác động tiêu cực đến an ninh chính trị tư tưởng, phương hại đến
niềm tin của nhân dân đối với sự lãnh đạo của Đảng ta.
Có thể khẳng định rằng, việc Ủy ban Kiểm tra Trung
ương quyết định thi hành kỷ luật bằng hình thức cao nhất về Đảng đối với ông
Chu Hảo là kịp thời, đúng với tính chất, nội dung, mức độ, hậu quả vi phạm mà
ông đã gây ra, do vậy được đông đảo cán bộ, đảng viên và nhân dân bày tỏ sự
đồng tình, ủng hộ. Sự ủng hộ đó chứng tỏ người dân luôn đặt niềm tin vào tính
nghiêm minh của kỷ luật Đảng, đồng thời mong muốn Đảng thường xuyên tự đổi mới,
tự chỉnh đốn, không ngừng nâng cao sức chiến đấu và kiên quyết chiến đấu để kịp
thời sàng lọc, loại bỏ những phần tử thoái hóa, biến chất nhằm làm trong sạch
Đảng. Không những vậy, thông qua việc kỷ luật này thêm một lần nhắc nhở, cảnh
tỉnh mỗi đảng viên ở bất cứ cương vị công tác nào, làm việc ở lĩnh vực nào, hoạt
động ở tổ chức nào cũng không bao giờ cho phép đứng trên tổ chức đảng, đứng
ngoài kỷ luật Đảng. Đặc biệt, đảng viên có chức vụ càng cao, trình độ cao, có
ảnh hưởng trong xã hội thì càng phải tự giác gương mẫu khép mình vào khuôn khổ
tổ chức, nói và làm theo đúng Cương lĩnh, đường lối, quan điểm của Đảng; thể
hiện sự nhất quán về phát ngôn và hành động trong cả lúc đương chức và khi về
hưu, ở mọi lúc, mọi nơi.
Một đảng viên thiếu sự khiêm nhường cần thiết của
người cộng sản, thiếu đức tính thủy chung của người chiến sĩ cách mạng, thiếu ý
thức tổ chức kỷ luật và không có tinh thần xây dựng, thái độ cầu thị của một
nhân cách chân chính, thì không đủ tư cách và không xứng đáng là người lãnh đạo
quần chúng.
Đây là bài học tuy không mới nhưng luôn là điều
phải thấm thía đối với bất cứ ai là đảng viên Đảng cộng sản. Chúng ta cấn phải lên án, phê phán một cách nghiêm túc.
Ngày nay, tinh thần yêu nước được kế
tụng và được biểu hiện trên nhiều phương diện. Khác với thời thời cha ông, thời
cả dân tộc đồng lòng quyết tâm chung một lý tưởng đánh giặc cứu nước, giữ nước và bảo vệ đất nước thì yêu nước được
thể hiện ở tinh thần chiến đấu, hi sinh bản thân để cống hiến cho nền hòa bình,
độc lập của Tổ Quốc. Ngày nay, trong thời bình, quá trình hội nhập kinh
tế, văn hóa, chính trị thì tinh thần yêu nước được thể hiện ở nhiều khía cạnh,
lĩnh vực khác nhau. Mỗi người đều có một lý tưởng sống riêng, yêu nước trước
hết là làm tròn nghĩa vụ vủa riêng bản thân, tôn trọng hiến
pháp, pháp luật Nhà Nước, tôn
trọng văn hóa, ngôn ngữ dân tộc. Mỗi người cũng lựa chọn riêng cho mình một cách riêng để thể hiện lòng yêu nước.
Tuấn Vũ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét