Thời nào cũng vậy, lý tưởng cách mạng chính là “chiếc la bàn” dẫn dắt niềm tin, định hướng đường đi nước bước đúng đắn để mỗi đảng viên không đi xa, đi chệch khỏi quỹ đạo mà Đảng đã vạch ra. Đề cao lý tưởng cách mạng là tiền đề, cơ sở để những người cộng sản có thái độ, hành vi ứng xử phù hợp với sự nghiệp cách mạng của Đảng, dân tộc và nhân dân.
Hiện
nay, trước những diễn biến phức tạp của thời cuộc và mặt trái kinh tế thị
trường phần nào làm nhạt phai lý tưởng cách mạng của một bộ phận cán bộ, đảng
viên. Sự nhạt phai đó biểu hiện dưới nhiều khía cạnh chệch choạc. Thay vì đề
cao lý tưởng “Tổ quốc là trên hết”, nhiều người chỉ nhăm nhăm chăm lo quyền lợi
cá nhân, bảo kê lợi ích nhóm, bất chấp pháp luật, chà đạp đạo lý để co kéo lợi
ích tối đa về bản thân, gia đình và bộ phận nhỏ nhoi của mình.
Thay
vì nguyên tắc làm việc “dĩ công vi thượng” (lấy việc công trên hết), nhiều
người đã lợi dụng cương vị, chức trách, quyền hạn của mình để làm việc vì động
cơ cá nhân, vụ lợi, thiếu chú trọng hoặc không thường xuyên tìm tòi, nghiên
cứu, đề ra các giải pháp sáng tạo nhằm làm chuyển biến tiến bộ, toàn diện các
mặt công tác của tổ chức, cơ quan, đơn vị.
Thay
vì đề cao quan điểm “dĩ dân vi bản” (lấy dân làm gốc), một bộ phận cán bộ do
tham nhũng, vơ vét mà sa đà vào lối sống vinh thân phì gia, xa hoa, cách biệt
với người dân, không quan tâm đến cuộc sống vất vả của biết bao người lao động
và dân nghèo.
Thay
vì thực hiện phương châm “sống, làm việc theo Hiến pháp và pháp luật”, một bộ
phận cán bộ, đảng viên, công chức, viên chức tìm mọi kẽ hở của cơ chế, “khe
hổng” của chính sách, luật pháp để bòn rút của công, gây nhiễu nhương, phiền hà
doanh nghiệp và người dân mà thực chất là muốn người khác phải lót tay cho mình
thì mới giải quyết công việc hanh thông.
Thay
vì “nói đi đôi với làm”, “nói đúng quan điểm, đường lối, nghị quyết của Đảng”,
thì một bộ phận cán bộ, đảng viên lại nói nhiều làm ít, nói không đi đôi với
làm, nói một đằng làm một nẻo, phát ngôn vô tổ chức, vô ý thức kỷ luật, gây tổn
hại đến uy tín, danh dự của Đảng, tác động xấu đến dư luận xã hội.
Nếu
cứ để một chút lơ là, một chút lơi lả, một chút dễ dãi, một chút “thỏa hiệp”
với chính mình thì theo ngày tháng, “một chút” đó sẽ lớn dần lên thành “mụn
nhọt”, thậm chí thành “ung thư” thì phẩm chất, nhân cách, tư cách của cán bộ,
đảng viên sẽ rơi vào tình trạng “chết lâm sàng”. Từ đó, lý tưởng cách mạng
không phải là nhạt phai, mà đã thoái hóa rồi biến người cộng sản thành “bóng
ma” của chính mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét