Thời gian qua,
các thế lực thù địch, phản động đang ráo riết, quyết liệt chống phá cách mạng
Việt Nam, trong đó có phủ nhận, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam, với luận điểm “ở Việt Nam không có đa nguyên, đa đảng thì không
có dân chủ”. Các thế lực thù địch, phản động đã và đang kêu gọi Việt Nam cần
phải có “đa đảng đối lập”. Có thể khẳng định: Đây là luận điểm
tuyên truyền của các thế lực thù địch nhằm hướng tới mục đích hàng đầu là làm
suy yếu, đi đến phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, là mưu đồ
hết sức thâm độc, nguy hiểm, trắng trợn của chúng.
Có đúng “nhiều đảng cạnh tranh nhau thì dân chủ hơn”
không? Có ý kiến cho
rằng, thực hiện đa đảng, có nhiều đảng cạnh tranh nhau thì sẽ dân chủ hơn, sẽ
tốt hơn một đảng! Có đúng như vậy không? Câu trả lời ở đây là không phải như
vậy. Hãy xem chính người Mỹ nói về nước Mỹ, một nước thực hiện chế độ đa đảng,
thực chất là thế nào. Họ nói rằng, nước Mỹ là một nước tự do, người dân tự do
biểu tình, chửi bới, báo chí tự do phanh phui những chuyện nhạy cảm, xuyên tạc,
bôi xấu lẫn nhau vì sự cạnh tranh của các đảng phái này nhằm hạ uy tín của đảng
phái kia. Nhưng điều đó không phải là bản chất thực sự của dân chủ. Nói Báo chí
Mỹ tự do nhưng khi chúng ta thuê các kênh truyền hình của Mỹ phát các hình ảnh
về hậu quả của chất độc da cam ở Việt Nam thì tất cả đều từ chối. Khi Chính phủ
Mỹ giải tán vụ biểu tình ở phố Wall họ xem đó là việc làm bình thường nhưng ơ
Việt Nam thì họ cho là đàn áp, mất dân chủ, rồi khẩu hiệu tại phố Wall…“Khi
người giàu ăn cắp của người nghèo, họ gọi đó là kinh doanh. Khi người nghèo
đứng lên tự vệ, họ gọi đó là bạo động”…. Ở Mỹ, thực chất chỉ là một đảng,
đó là đảng của chủ nghĩa tư bản, dù là đảng Cộng hòa hay Dân chủ; Chỉ có hai
đảng này thay nhau cầm quyền và đều bảo vệ giai cấp tư sản Mỹ. Chúng ta nghe
nói Mỹ có hàng trăm đảng phái nhưng thực tế có đảng nào cầm quyền trong hàng
trăm năm qua ngoài Đảng Cộng Hòa và Đảng Dân Chủ.
Có thể rút ra một số vấn đề
sau: thứ nhất, chế độ đa đảng của nước Mỹ “thực chất chỉ là một
đảng”, là sự cầm quyền của đảng tư sản; thứ hai, dân chủ ở
nước Mỹ là dân chủ tư sản, không phải là dân chủ của đa số, không thể hiện
quyền lực thực sự thuộc về nhân dân; thứ ba, thực chất đa
đảng đối lập trong xã hội tư bản chỉ nhằm mục tiêu duy nhất là bảo đảm quyền
lực cho giai cấp tư sản.
Bất cứ một nền dân chủ nào
cũng đều nhằm đảm bảo sự thống trị của giai cấp thống trị, cầm quyền. Dân chủ
không phụ thuộc vào cơ chế độc đảng hay đa đảng, mà nó phụ thuộc vào bản chất
của chế độ cầm quyền phục vụ cho giai cấp nào. Bản thân nền dân chủ tư sản, dù
có được tô vẽ như thế nào chăng nữa, thì nền dân chủ đó vẫn là nền dân chủ của
giai cấp tư sản, nhằm bảo đảm sự thống trị, bóc lột của giai cấp tư sản đối với
xã hội và lao động.
Tính nguy hiểm của luận điểm đòi Việt Nam phải thực
hiện đa đảng đối lập, các
thế lực thù địch rêu rao “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” như là “khuôn
vàng, thước ngọc” của dân chủ mà chúng ta phải tuân theo. Các thế lực đó cho
rằng: “Từ bỏ độc quyền lãnh đạo là vấn đề căn bản vì đó là then chốt của chế độ
dân chủ”. Quan điểm này được khoác cái vỏ “vì dân chủ”, “vì dân, vì
nước”, lợi dụng những khó khăn, phức tạp và cả khuyết điểm của chúng ta trong
quá trình thực thi dân chủ để chống phá, nên nó càng trở nên nguy hiểm. Tính
nguy hiểm của thủ đoạn này biểu hiện ở chỗ: Thứ nhất, luận điểm
“đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập” là luận điểm mang nặng tính chất mị
dân, dễ gây nên sự ngộ nhận mơ hồ, lẫn lộn về nhận thức, sự dao động về tư
tưởng trong một bộ phận cán bộ và nhân dân. Nếu không thực hiện được ý đồ thủ
tiêu sự lãnh đạo của Đảng, thì cũng dễ gây nên sự chia rẽ trong xã hội và sự
thiếu thống nhất về chính trị tư tưởng trong xã hội; sự hoài nghi, dao động,
thiếu niềm tin của quần chúng nhân dân đối với sự lãnh đạo của Đảng. Thứ
hai, thực chất luận điểm đó là nhằm thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng ta
đối với xã hội, xóa bỏ nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, “lái” nền dân chủ nước ta
sang nền dân chủ khác, phi xã hội chủ nghĩa. Thứ ba, đó là luận
điểm phản khoa học và phi lịch sử. Bởi vì, trên thực tế không có thứ dân chủ
chung chung trừu tượng, trong thời đại ngày nay chỉ có thể là dân chủ tư sản
hay dân chủ xã hội chủ nghĩa. Cái gọi là đa đảng như trong xã hội phương Tây
thực chất là sự chi phối của đảng tư sản, là biểu hiện sự tranh chấp giữa các
nhóm chính trị khác nhau của chính giai cấp tư sản.
Dư
luận quốc tế, chính phủ và nhân dân các nước dân chủ, tiến bộ trên thế giới
đánh giá cao, ủng hộ Đảng Cộng sản Việt Nam và chế độ nhất nguyên ở Việt
Nam. Trước những thành tựu to
lớn của công cuộc đổi mới do Đảng Cộng sản Việt Nam khởi xướng và lãnh đạo, dư
luận quốc tế, chính phủ nhiều nước, các tổ chức quốc tế và nhân dân thế giới đã
bày tỏ sự khâm phục và ủng hộ chế độ chính trị ở Việt Nam. Nhiều đoàn đại biểu
quốc tế sang Việt Nam nghiên cứu và học tập kinh nghiệm về xây dựng sự ổn định
chính trị xã hội. Nhân chuyến thăm Hoa Kỳ của Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết,
ngày 17-6-2007, tờ The Straits Times đã
viết: “Việt Nam là đất nước ổn định, người dân làm việc chăm chỉ và đang trong
giai đoạn phát triển mạnh mẽ. Với những yếu tố này cộng lại, Việt Nam là mỏ
vàng cho các nhà đầu tư Mỹ nào biết nắm bắt cơ hội”.
Dưới
con mắt của Tiến sĩ Sổm Phắt Mana Rangsam (Thái Lan), 2 trong 4 thế mạnh của
Việt Nam so với Thái Lan là các nhà lãnh đạo Chính phủ Việt Nam hiện nay là
những nhân vật năng động, có khả năng điều hành kinh tế. Việt Nam có chế độ
chính trị ổn định và nhất quán trong chiến lược phát triển kinh tế, Việt kiều
đã có ý thức hướng về quê hương. Sự ổn định chính trị như ở Việt Nam là niềm
mong ước của nhiều nước ASEAN hiện nay.
Còn
cựu chiến binh Mỹ Thomas A.Hutchings - người đã từng tham chiến ở Việt Nam đã
viết: “Việt Nam đang thay đổi và có một lịch sử đấu tranh giành độc lập, thống
nhất đất nước thật hào hùng. Bất cứ nỗ lực bên ngoài nào để áp đặt “những giá
trị dân chủ kiểu Mỹ” và kêu gọi chấp nhận thể chế đa nguyên, đa đảng cho Việt
Nam thì Việt Nam phải kiên quyết từ chối và bác bỏ”…
Còn
nhiều lý do khác để khẳng định sự bác bỏ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập ở
Việt Nam là có cơ sở lý luận và thực tiễn đúng đắn. Để củng cố quyết tâm chính
trị này, cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang và nhân dân ta cần tiếp tục trau
dồi đạo đức cách mạng, nâng cao ý thức chính trị, đề cao tinh thần cảnh giác và
kiên quyết đấu tranh chống những quan điểm và tư tưởng thù địch sai trái, giữ
vững ổn định chính trị ở nước ta./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét