Suốt nhiều thập kỷ qua, các thế lực thù địch tìm mọi
cách, dùng mọi thủ đoạn “công phá” vào Đảng Cộng sản Việt Nam cả về chính trị,
tư tưởng và tổ chức nhằm từng bước hạ thấp vị thế, uy tín tiến tới xoá bỏ vai
trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với Nhà nước và xã hội Việt Nam. Biết rằng
sức mạnh của Đảng ta và chế độ XHCN là sự thống nhất, gắn bó giữa Đảng với nhà
nước và nhân dân, do đó, những phần tử cơ hội, thù địch tập trung “công phá”
vào vai trò lãnh đạo của Đảng đối với xã hội, hòng đối lập Đảng với Nhà nước và
nhân dân. Chúng lớn tiếng cho rằng: “sự lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước là
“không cần thiết, là trở ngại lớn của nền dân chủ”, “Đảng chỉ nên lãnh đạo tư
tưởng, đạo đức, lối sống và định hướng chung chung; không lãnh đạo kinh tế, văn
hoá; không lãnh đạo quân đội…”.
Với lý do là: ở các nước tư bản phương Tây, “nhiều
việc không có đảng lãnh đạo dân người ta vẫn làm được”(?) vì vậy “Đảng chỉ cần thiết khi chưa giành
được chính quyền, khi đã có chính quyền Đảng nên trao quyền lại cho nhân dân,
cho bộ máy nhà nước”, như thế mới thực sự là nhà nước của dân, do dân, vì dân.
Chúng lập luận rằng: “kinh tế tư nhân không cần Đảng lãnh đạo; doanh nghiệp có
vốn đầu tư nước ngoài không có sự lãnh đạo của Đảng sao vẫn hoạt động hiệu quả,
còn các doanh nghiệp nhà nước do Đảng lãnh đạo thì làm ăn yếu kém, thậm chí
thua lỗ…”. Đó là hiện tượng có thật, nhưng điều mà họ không hiểu hay cố tình
suy diễn sai lệch phương thức lãnh đạo của đảng, Đảng lãnh đạo bằng chủ trương,
đường lối, chính sách, định hướng sự phát triển theo mục tiêu đã xác định; Đảng
lãnh đạo thông qua bộ máy Nhà nước với luật pháp, chính sách cụ thể – thể chế
hoá đúng với đường lối của Đảng; Đảng lãnh đạo thông qua vai trò và hoạt động
của các tổ chức đảng và đội ngũ cán bộ, đảng viên của Đảng; Đảng tiến hành công
tác tư tưởng, công tác tổ chức, công tác cán bộ, công tác giáo dục, thuyết
phục, vận động quần chúng nhân dân ...Đảng chăm lo, bảo đảm lợi ích của toàn xã
hội cũng như lợi ích của từng cá nhân…
Chúng biện hộ rằng: “sự lãnh đạo của một đảng duy
nhất là không dân chủ, là độc tài”; thích ứng với nền kinh tế nhiều thành phần
thì không thể “nhất nguyên chính trị”, “không thể duy trì sự lãnh đạo của một
đảng duy nhất”. Chúng suy diễn, tình trạng khủng hoảng và đói nghèo ở Việt Nam
“là hậu quả của chính sách cai trị độc tài của Đảng Cộng sản Việt Nam”, nên
“phải xoá bỏ điều 4 ghi trong hiến pháp về quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản
Việt Nam đối với cách mạng Việt Nam”.
Để xoá bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam đối với cách mạng Việt Nam, các thế lực phản động, thù địch dùng nhiều
“ngón đòn” tinh vi và xảo quyệt tập trung chống phá Đảng ta cả trên lĩnh vực
chính trị, tư tưởng và tổ chức.
Tiến công vào đường lối của Đảng, các thế lực thù
địch cho rằng: “không thể làm trái quy luật bỏ qua chế độ tư bản mà là phát
triển tư bản dưới sự lãnh đạo của Đảng, giải quyết các vấn đề xã hội ở chừng
mực nào đó, theo chủ nghĩa xã hội dân chủ; “giữ vững định hướng xã hội chủ nghĩa sẽ không thực hiện được đại
đoàn kết dân tộc, sẽ bị cô lập trên trường quốc tế, nên gác định hướng xã hội
chủ nghĩa lại”. Chúng rêu rao rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam đã chọn con
đường sai, không thể có chủ nghĩa xã hội”.
Trước những diễn biến phức tạp của tình hình thế giới, trước những yêu
cầu đòi hỏi của sự nghiệp cách mạng Việt Nam, Đảng ta đã sớm nhận thức rằng, để
đấu tranh có hiệu quả với âm mưu thủ đoạn của các thế lực thù địch, Đảng phải
thực sự vững mạnh về chính trị, tư tưởng và tổ chức, thường xuyên tự đổi mới,
tự chỉnh đốn, nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu. Phát huy dân chủ
trong Đảng, thực hiện đúng nguyên tắc tập trung dân chủ, giữ vững kỷ cương, kỷ
luật; thường xuyên tự phê bình và phê bình, nói thẳng, nói thật; giữ gìn và
tăng cường sự đoàn kết thống nhất trong Đảng, đấu tranh kiên quyết đối với
những phần tử cơ hội.
Chủ động có giải pháp đúng đắn để
ngăn chặn và vô hiệu hoá mọi thủ đoạn tung tin, truyền bá những quan điểm thù
địch, sai trái tạo ra khả năng “miễn dịch” cho đội ngũ cán bộ, đảng viên và
nhân dân, nhất là đối với thế hệ trẻ - đây là vấn đề cực kỳ quan trọng ảnh
hưởng đến sự sống còn của Đảng, của chế độ trong tình hình hiện nay. Tuyên
tryền giáo dục cho mọi người nâng cao nhận thức, mài sắc tinh thần cảnh giác
cách mạng, chống “tự diễn biến” trước các âm mưa, thủ đoạn của các thế lực thù
địch trên lĩnh vực tư tưởng lý luận. Kịp thời phát hiện các hoạt động và các
luận điệu xuyên tạc, lừa bịp mị dân của các phần tử cơ hội chính trị và các thế
lực thù địch, từ đó có phương sách đối phó một cách hiệu quả.
Mỗi tổ chức, mỗi cá nhân cần tỉnh táo, sáng suốt phân tích và nhận rõ bản
chất, âm mưu, thủ đoạn tuyên truyền, lừa bịp của các thế lực thù địch. Có quy
chế rõ ràng để tạo điều kiện tăng cường đưa thông tin của Việt Nam lên mạng
Internet, đặc biệt cần có đội ngũ phóng viên - các cây viết sắc bén để phản
kích lại các thông tin chống phá ta trên mạng và các phương tiện khác... Chính
những thông tin chính thống này sẽ góp phần quan trọng vạch trần sự xuyên tạc,
gây hiểu nhầm về chính sách của Đảng và Nhà nước ta hiện nay có hiệu quả
Thanh Triều.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét