Thực hiện chiến lược “diễn biến hòa bình” ở
Việt Nam, các thế lực thù địch xác định phá hoại tư tưởng là mũi nhọn, là con
đường gần nhất dẫn tới sự xói mòn về niềm tin, gây rối loạn về tư tưởng ở đủ
mọi đối tượng, từ cán bộ cấp cao cho đến những người dân thường. Thủ đoạn mới
chống phá chủ yếu của các thế lực thù địch được biểu hiện ở những nét cơ bản
sau:
Thứ nhất: Chúng thúc đẩy
nhanh quá trình “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Chính là tìm cách
tác động vào tư duy của con người, về những luận điệu lập lờ, lẫn lộn giữa hai
mặt tích cực và tiêu cực; giữa tư tưởng xã hội chủ nghĩa và tư bản chủ nghĩa
đến cán bộ, đảng viên. Chúng đánh vào tư tưởng bằng những việc đơn giản, mang
tính thực tế với người dân như các chế độ, chính sách, việc làm cụ thể liên
quan đến đời sống của nhân dân ta để “so sánh” với các nước phương Tây; vấn đề
tự do, dân chủ làm cho người dân thấy “xã hội Việt Nam đang có vấn đề”, dẫn đến
hoài nghi, mơ tưởng một “xã hội khác tốt đẹp hơn”. Từ đó, nếu cán bộ, đảng viên
không vững vàng về tư tưởng dễ rơi vào bẫy “trò chơi dân chủ” của các thế lực
thù địch dẫn đến “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong từng cán bộ, đảng viên.
Tình trạng đó, nếu không kịp thời phát hiện, khắc phục sẽ nhanh chóng biến đổi
về chất, dẫn đến thay đổi quan điểm, tư tưởng, đạo đức, lối sống chuyển hóa
sang lập trường tư tưởng phương Tây.
Thứ hai: chuyển hướng từ công kích trực diện,
cứng nhắc sang tác động phân hóa từ nội bộ. Trong thời gian qua, các thế lực
thù địch thường cứng nhắc công kích trực diện vào nền tảng tư tưởng, trắng trợn
xuyên tạc đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách pháp luật của Nhà nước;
đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đòi bỏ điều 4 hiến pháp nước Cộng hoà
xã hội chủ nghĩa Việt Nam… Kết quả chúng không thực hiện được là bao; từ đó,
buộc các thế lực thù địch phải điều chỉnh thủ đoạn chống phá cho phù hợp. Vì lẽ
đó, một mặt chúng công nhận thể chế chính trị, tăng cường mối quan hệ với Đảng
và Nhà nước ta, mặt khác chúng tiếp tục kích động làm mâu thuẫn, phân hóa nội
bộ đảng, tác động làm tha hóa từng người cán bộ, đảng viên, từng bộ phận người
dân, thúc đẩy nhanh quá trình “tự diễn biến” “tự chuyển hóa”, nhằm thực hiện
mưu đồ phá hoại từ bên trong của chúng.
Thứ ba: cách thức tác động vào các đối tượng
rất tinh vi, xảo quyệt, rất nguy hiểm.
Đối với cán bộ, đảng viên, chúng thổi phồng
khuyết điểm, yếu kém; khai thác có hiệu quả những phần tử cơ hội, quan liêu,
tham nhũng nhằm mục đích đánh đồng với cán bộ, đảng viên tốt làm cho có sự lẫn
lộn, không phân biệt được giữa người tốt và người xấu.
Đối với sinh viên và đội ngũ trí thức, chúng
móc nối, lôi kéo số sinh viên học tập, công tác ở nước ngoài để tập trung tuyên
truyền, đào tạo, bồi dưỡng một lớp người có tư tưởng phủ định với Chủ nghĩa
Mác-Lênin; biện pháp của chúng là đẩy mạnh việc tăng học bổng, liên kết đào tạo
nhằm nuôi dưỡng đội ngũ này sẽ làm thay đổi chế độ ở Việt Nam trong thời gian
không xa.
Đối với nhà văn, nhà báo, thủ đoạn chủ yếu của
chúng là làm thay đổi nhận thức, quan điểm thông qua các hình thức hợp tác, đào
tạo, hội thảo khoa học, triển lãm, tham quan tiếp cận lôi kéo những nhà báo,
nhà văn trẻ có tư tưởng tự do, phóng khoáng, dễ giao lưu. Lợi dụng luật quốc tế
tự do báo chí, xúc tiến thành lập cái gọi là “Hội nhà báo tự do”, kích động văn
nghệ sỹ đòi tự do sáng tác, tự do công bố các tác phẩm văn hóa nghệ thuật, phản
đối sự kiểm duyệt của các cơ quan quản lý Nhà nước; mua giấy phép xuất bản, mua
các công trình phát sóng, hợp tác sản xuất các chương trình, ban đầu chỉ là về
kỹ thuật chuyên ngành … nhằm thay đổi nhận thức, cơ sở hóa quan điểm theo tiêu
chí tự do dân chủ kiểu phương Tây.
Đối với các tầng lớp nhân dân, lợi dụng khả
năng nhận thức của người dân có hạn, điều kiện cập nhật, tiếp cận những thông
tin hạn chế, chúng tác động về tư tưởng theo kiểu “Mưa dầm thấm lâu”. Tạo ra “khoảng
trống” trong tư tưởng người dân, dẫn tới hoài nghi về chế độ với Đảng, Nhà
nước; kích động, gây rối, biểu tình nhất là vào các thời điểm đất nước gặp khó
khăn, thiên tai, lũ lụt, tham nhũng, tranh chấp chủ quyền biên giới, biển đảo
của Tổ quốc. Chúng tăng cường xuyên tạc, thổi phồng, cường điệu hóa, bóp méo sự
thật, đưa ra những lời bình luận chỉ trích chính sách của Đảng và Nhà nước, đổ
lỗi cho chính quyền, tập trung vào cán bộ, đảng viên tạo bức xúc, gây mất đoàn
kết nội bộ, đoàn kết quân - dân, gây bè phái, cục bộ.
Những thủ đoạn mới của các thế lực thù địch
chống phá nước ta trên lĩnh vực tư tưởng ngày càng diễn biến phức tạp, khó
lường sẽ còn tác động đến tư tưởng của một bộ phận cán bộ, đảng viên và nhân
dân ta. Song về thực lực, chúng chưa đủ khả năng làm chuyển hóa hệ tư tưởng của
ta theo ý đồ của chúng. Tuy nhiên, nếu chúng ta mất cảnh giác, không thấu hiểu
hết sự việc, xem nhẹ cuộc đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng thì sẽ dẫn đến hậu
quả không thể nào lường trước được.
Trước những âm mưu, thủ
đoạn mới của các thế lực thù địch, Quân đội ta nói chung và đội ngũ cán bộ
chính trị nói riêng phải nhận thức rõ “Phi chính trị
hóa” quân đội là một trong những âm mưu thâm độc, nham hiểm trong chiến lược tổng
thể chống phá cách mạng nước ta với mục tiêu tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo
của Đảng Cộng sản Việt Nam, làm thay đổi bản chất giai cấp công nhân của quân đội,
khiến cho quân đội không còn là quân đội của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân
dân, vô hiệu hóa quân đội. Vì vậy, nhiệm vụ cấp bách hiện nay đội ngũ cán bộ
chính trị, nhất là chính ủy phải phải tăng
cường nhận thức và có những giải pháp phù hợp, hiệu quả trong đấu tranh phòng,
chống âm mưu của các thế lực thù địch, góp phần củng cố và nâng cao sức chiến đấu
của Quân đội ta chống lại chiến lược “diễn biến hòa bình” của các thế lực thù địch.
Chính
vì vậy phải thường xuyên tu dưỡng, rèn luyện về phẩm chất chính trị, đạo đức lối
sống, thông qua quá trình đào tạo tại học viện mà không ngừng biến quá trình
đào tạo thành quá trình tự đào tạo. Chủ động, tích cực biến những kiến thức được
các thầy trang bị thành lý luận chính trị trong đấu tranh với các quan điểm, luận
điệu sai trái của các thế lực thù địch.
Theo
đó mỗi học viên đào tạo chính ủy cấp trung, sư đoàn phải thật sự là tấm gương để
quần chúng noi theo; đấu tranh chống mọi biểu hiện tiêu cực, suy thoái về tư tưởng,
chính trị, đạo đức, lối sống; tạo được “sức đề kháng” mạnh mẽ trước sự xâm nhập
của những khuynh hướng, quan điểm, tư tưởng sai trái của các thế lực thù địch.
Xây
dựng quân đội vững mạnh về chính trị, phòng chống những âm mưu, biểu hiện mới của
các thế lực thù địch chống phá trên lĩnh vực tư tưởng, nhất là chống quan điểm
“quân đội trung lập”, “đứng ngoài chính trị” là một nguyên tắc cơ bản trong xây
dựng quân đội cách mạng. Đó là quá trình xây dựng và đấu tranh liên tục, xuyên
suốt các bước trưởng thành, lớn mạnh của quân đội cách mạng, đòi hỏi phải thực
hiện tổng hợp các biện pháp về chính trị, tư tưởng, tổ chức và chính sách… trên
lập trường của chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Quá trình xây dựng,
chiến đấu và trưởng thành của Quân đội nhân dân Việt Nam những năm qua đã khẳng
định rõ vai trò của cơ chế lãnh đạo của Đảng và chế độ, vị trí, vai trò của người
chính ủy, chính trị viên. Trong tình hình hiện nay để góp phần nhận diện, đấu
tranh có hiệu quả với những âm mưu, thủ đoạn mới của các thế lực thù địch người
chính ủy, chính trị viên không những phải luôn đề cao trách nhiệm của mình mà phải
chủ động đấu tranh chống quan điểm sai trái, thù địch, nhất là âm mưu “phi
chính trị hóa” quân đội của các thế lực thù địch và những biểu hiện “tự diễn biến”,
“tự chuyển hóa” trong các cơ quan, đơn vị, góp phần bảo vệ vững chắc trận địa
tư tưởng của Đảng trong quân đội. Cần tập trung đấu tranh trực diện với các thủ
đoạn nguy hiểm của địch, kiên quyết bác bỏ những luận điệu tuyên truyền, kích động,
gây phân tâm về nhận thức, tư tưởng của cán bộ, chiến sĩ; khẳng định tính khoa
học, cách mạng của chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, làm nền tảng để
xây dựng quân đội cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, đáp ứng
yêu cầu là lực lượng nòng cốt thực hiện nhiệm vụ bảo vệ Tổ quốc trong tình hình
mới./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét