G
Những hành động ngang ngược của Trung Quốc khi đưa
nhóm tàu khảo sát Hải Dương 8 có các hoạt động vi phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Việt Nam ở khu vực phía
Nam Biển Đông từ đầu tháng 7, đã trở thành một chủ đề lớn trong Hội nghị ngoại
trưởng ASEAN lần thứ 52 tại Thái Lan.
Tại đây, Phó Thủ tướng Phạm Bình Minh đã lên án mạnh
mẽ, chỉ đích danh tàu HD-8 của Trung Quốc và các tàu hải cảnh, dân binh xâm
phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, khiến
Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị bị bẽ mặt. Nhìn bức ảnh Vương Nghị dù đứng ở
giữa trung tâm nhưng rất cô độc…; trong khi lãnh đạo các nước ASEAN đều cố ý
tách rộng chỗ, quay lưng với ông ta, đây không phải ngẫu nhiên, mà động thái này
của các nhà ngoại giao ASEAN là một thông điệp có sức mạnh như lời tuyên bố với
những kẻ tiểu nhân, tham lam, xấu bụng thì sẽ luôn bị tất cả mọi người xa lánh.
NGOẠI GIAO -CHÍNH TRỊ là thế đấy!
Đừng nhầm tưởng Việt Nam hiền lành nhé! Trong lịch sử
dân tộc Việt Nam chưa bao giờ ngán các thế lực bành trướng, cường quyền; nhưng
xử trí như thế nào để đảm bảo vừa giữ vững chủ quyền, sự hòa bình ổn định, phát
triển, vừa đạt lợi ích kinh tế cho đất nước và được thế giới đồng tình, ủng hộ
đó mới là vấn đề đặt ra. Không muốn đánh nhau, nhưng Việt Nam luôn sẵn sàng
trong mọi giải pháp tự vệ giữ nước đến cùng khi cần thiết.
Hãy suy nghĩ kỹ xem, Trung Quốc
sẽ ngán một Việt Nam đoàn kết, phát triển giàu mạnh, ổn định, thể hiện tốt vai
trò, vị thế trên trường quốc tế, hay ngán một đất nước bị chia rẽ, bất ổn, kinh
tế khủng hoảng, thậm chí chiến tranh loạn lạc?
Tự chúng ta đã có câu trả rồi nhé!
NỤ HÔN ĐẦU
Nụ hôn đầu tôi không tặng người yêu
Mà tặng cho một người con gái
Mười bảy tuổi bước qua thời vụng dại
Khoác trên mình chiếc áo màu xanh.
Mà tặng cho một người con gái
Mười bảy tuổi bước qua thời vụng dại
Khoác trên mình chiếc áo màu xanh.
Những ai từng đi qua chiến tranh
Chắc biết những trận bom tọa độ
Cả cánh rừng tan hoang loang lổ
Sau trận bom hủy diệt bạo tàn.
Chắc biết những trận bom tọa độ
Cả cánh rừng tan hoang loang lổ
Sau trận bom hủy diệt bạo tàn.
Khi khói bom nồng nặc chưa kịp tan
Người còn sống ra khỏi nơi ẩn nấp
Không sợ hãi, không vội vàng hấp tấp
Tiếp tục làm nhiệm vụ được trên giao.
Người còn sống ra khỏi nơi ẩn nấp
Không sợ hãi, không vội vàng hấp tấp
Tiếp tục làm nhiệm vụ được trên giao.
Trước mắt tôi dưới gốc cây Sao
Đang quằn quại một cô gái trẻ
Máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ
Chân đứt lìa đã buộc chặt garô.
Đang quằn quại một cô gái trẻ
Máu loang khắp tấm thân mảnh dẻ
Chân đứt lìa đã buộc chặt garô.
" Đừng... đưa... em đi, không... kịp...nữa... mô
Máu...đã cạn..., em... không còn... sức... nữa
Em... lạnh lắm... Hãy... ôm em... Em tựa
Em... nhờ anh... chuyển giúp... mẹ... vài lời...!!!"
Máu...đã cạn..., em... không còn... sức... nữa
Em... lạnh lắm... Hãy... ôm em... Em tựa
Em... nhờ anh... chuyển giúp... mẹ... vài lời...!!!"
Lời cuối cùng em nhắn Mẹ qua tôi
Nghe thoảng như những lời của gió
" Anh ơi..., em... người yêu... chưa có...
Phút... lìa đời... em muốn... được... anh hôn..."
Nghe thoảng như những lời của gió
" Anh ơi..., em... người yêu... chưa có...
Phút... lìa đời... em muốn... được... anh hôn..."
Nụ hôn đầu tôi đặt giữa Trường Sơn
Em gái xung phong tuổi vừa mười bảy
Đang lạnh dần trong tay tôi run rẩy
Mà trên môi thoảng nhẹ một nụ cười !
Tác giả: Trần Thanh (viết năm 1966 trên đường Trường SơnEm gái xung phong tuổi vừa mười bảy
Đang lạnh dần trong tay tôi run rẩy
Mà trên môi thoảng nhẹ một nụ cười !
Văn Thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét