Năm 2021, các cơ quan pháp luật
Việt Nam đưa ra xét xử, cho “nhập kho” một số đối tượng cầm đầu, cốt cán trong
đám “rận chủ”, theo đuôi mẫu quốc để chống phá đất nước, đây cũng là bài học thích
đáng cho những kẻ chăm ăn, lười lao động, hành nghề chửa thuê, khóc mướn hòng
mong được sự bố thí của “quốc mẫu” để nuôi thân, bởi vì ngoài những việc bỉ ổi
đó chúng không còn cách nào để mưu cầu sự ban ơn, bố thí bằng những đồng tiền
bẩn thỉu của các thế lực ngoại quốc, những thành phần đó phải kể đến như: Đỗ
Nam Trung, Phạm Đoan Trang, Trịnh Bá Phương và Nguyễn Thị Tâm… huy vọng gần
chục năm ngồi bóc lịch, ăn cơm nhà nước chúng sẽ thấm thía hơn giá trị của tự
do và dân chủ mà chúng đấu tranh đòi hỏi.
Nhưng có lẽ kẻ xót xa nhất
chính là các tổ chức thù địch chống phá Việt Nam ở nước ngoài, họ lần lượt
chứng kiến đám “con cưng” do mình dày công “gây dựng”, đào tạo xa vào vòng lao
lý mà “bất lực” không thể làm gì để thay đổi tình thế ngoài việc giở chiêu trò
cũ rích, đeo bám phía “quốc mẫu” để cầu xin sự can thiệp, gây sức ép với Việt
Nam đòi thả tự do cho số đối tượng đã bị bắt, xử lý hình sự, chúng (tổ chức
chống phá) và “đồng đảng” lại ca ngợi số đối tượng này như những “anh hùng dân
chủ”. Nực cười hơn khi họ rêu rao “nếu Việt Nam có dân chủ thì những người như
Trang, Phương, Tâm, Trung đã có vị thế khác”?! Ngoài ra, họ còn đưa ra cái gọi
là các bản báo cáo, bản phúc trình, thông cáo. Thậm chí, là tung ra yêu sách
đòi Việt Nam phải trả tự do vô điều kiện cho các đối tượng phạm tội. Và dĩ
nhiên, đi liền với đó là việc kêu gọi các thế lực bên ngoài can thiệp vào công
việc nội bộ của Việt Nam.
Nói đi thì cũng nói lại, đây
chẳng qua là sự cứu cánh, những động thái cuối cùng mà đám kền kền ở bên ngoài
thể hiện để vớt vát chút danh dự cho các đối tượng cũng như để “lợi dụng” họ
nhằm tiếp diễn các hoạt động chống phá trên lĩnh vực “dân chủ, nhân quyền” mà
thôi. Và hơn nữa, họ làm vậy chẳng qua cũng để nuôi hy vọng sẽ tiếp tục lợi
dụng được các đối tượng trên sau khi mãn hạn tù. Vì chúng ta đều thấy rõ một
thực tế ở Việt Nam có khoảng 98 triệu dân thì giới “dân chủ” chỉ lác đác vài
người, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có một vài “gương mặt thân quen”. Cho nên,
sau khi số đối tượng như Phạm Đoan Trang, mẹ con Cấn Thị Thêu bị kết án, giới
“dân chủ” suy yếu rất nhiều, trong khi đó, số đối tượng cốt cán khác thì đã
được “xuất khẩu” ra nước ngoài, và tất nhiên khi ở nơi trời Âu thì họ cũng
chẳng thể hiện được vai trò gì và cũng dần bị quên lãng. Chính vì vậy, các đối
tượng “dân chủ” ra sức bám víu ở lại Việt Nam, thậm chí, trước khi vào tù,
chúng cũng cố tình biến phiên xét xử trở thành một “sàn diễn” về cái gọi là “lý
tưởng dân chủ, nhân quyền”. Đây như một cách “kéo dài hơi tàn” nhằm tranh thủ
sự chú ý từ các thế lực bên ngoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét