"Lịch sử thế giới đang trải qua những bước quanh co, song loài người cuối cùng nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội vì đó là qui luật tiến hóa của lịch sử".
Đi theo con
đường nào là sự lựa chọn của nhân dân mỗi nước. Mỗi dân tộc tự mình quyết định và lựa
chọn con đường đi của mình. Điều quan tâm lớn nhất của nhân dân là đi theo con
đường nào để dân giàu, nước mạnh.
Ở Việt Nam, thực
tiễn đã cho thấy: Dân giàu nước mạnh không chỉ là niềm mong ước của nhân dân mà
cũng là mục tiêu duy nhất của cách mạng mà Đảng Cộng sản Việt Nam vươn tới. Đó cũng là mơ ước trọn đời của
Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Mô hình CNXH
Việt Nam, Chế độ XHCN ở Việt Nam đã phản ánh đúng quy luật phát triển của dân
tộc, đáp ứng nguyện vọng tha thiết của toàn dân và chứng minh sức sống mãnh
liệt của nó trong hoàn cảnh một dân tộc nhỏ, yếu, muốn tồn tại và phát triển
phải luôn vượt qua thử thách gay go, ác liệt. Một người có thể lầm, một thế hệ có thể
lầm nhưng cả dân tộc với gần trọn một thế kỷ đổ máu xương cho nền độc lập tự do
thì không thể lầm. Con đường XHCN của Việt Nam mang hơi thở thời đại. Sự lựa
chọn con đường đi của dân tộc ta là hoàn toàn đúng.
Chỉ có CNXH-CNCS mới triệt để giải phóng giai cấp, giải phóng dân tộc,
giải phóng xã hội, giải phóng con người khỏi ách áp bức bóc lột, đem lại cuộc
sống ấm no, tự do, hạnh phúc, đem lại vị trí làm chủ chân chính cho người lao
động. CNXH xóa bỏ triệt để chế độ chiếm hữu tư nhân TBCN về tư liệu sản xuất,
là nguồn gốc sinh ra tình trạng người bóc lột người, xác lập chế độ công hữu về
tư liệu sản xuất chủ yếu, cơ sở kinh tế đảm bảo cho nhân dân lao động thoát
khỏi đói nghèo, hướng tới cuộc sống ấm no, hạnh phúc, xây dựng xã hội công
bằng, dân chủ, văn minh, tạo điều kiện giải phóng và phát triển con người toàn
diện. Độc lập dân tộc là điều kiện tiên quyết để thực hiện CNXH và CNXH là cơ
sở đảm bảo vững chắc cho độc lập dân tộc.
Chế độ XHCN ở
Liên Xô và các nước Đông Âu sụp đổ do nhiều nguyên nhân mà nguyên nhân trực
tiếp là Đảng Cộng sản phạm những sai lầm nghiêm trọng về đường lối chính trị,
tư tưởng và tổ chức bắt đầu từ sự phản bội của người lãnh đạo chủ chốt; chủ
nghĩa đế quốc can thiệp vừa tinh vi, vừa trắng trợn, thực hiện "diễn biến
hòa bình" ở Liên Xô và các nước Đông Âu. Sự đổ vỡ đó không có nghĩa là sự sụp đổ
của học thuyết về CNXH, không phải là sự sụp đổ của phong trào xã hội chủ nghĩa
thế giới, bởi vì hiện nay một số nước xã hội chủ nghĩa vẫn đang tiếp tục đứng
vững và phát triển. Nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ VIII của Đảng
đã chỉ rõ: "Lịch sử thế giới đang trải qua những bước quanh co, song loài
người cuối cùng nhất định sẽ tiến tới chủ nghĩa xã hội vì đó là quy luật tiến
hóa của lịch sử".
Xét trên cơ sở
lý luận và thực tiễn, cả tình hình trong nước và kinh nghiệm quốc tế, muốn thay
đổi căn bản cuộc sống của người lao động từ kiếp nô lệ làm thuê trở thành người
làm chủ, không có con đường nào khác ngoài con đường đi lên CNXH. Mọi con đường khác đều không
được nhân dân ta chấp nhận. Vì vậy, hơn lúc nào hết, chúng ta cần kiên định
vững vàng với mục tiêu, lý tưởng mà Đảng và Bác Hồ đã lựa chọn là con đường đi
lên chủ nghĩa xã hội.
Phan Đăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét