Trong chiến lược “Diễn biến hòa
bình” của các thế lực thù địch, việc lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo
để chống phá Đảng, Nhà nước ta hòng gây mất ổn định chính trị, xã hội là thủ
đoạn thường xuyên được sử dụng. Vì vậy, đấu tranh làm thất bại âm mưu, thủ đoạn
thâm độc này là vấn đề cấp thiết hiện nay.
Qua thực tiễn có thể thấy, âm
mưu này của các thế lực thù địch không mới; nói cách khác, nó đã từng được
chúng sử dụng để chống phá các nước xã hội chủ nghĩa trước đây. Câu hỏi đặt ra
là, tại sao chúng triệt để sử dụng âm mưu này đối với Việt Nam? Có lẽ không khó
để tìm lời giải.
Việt Nam là quốc gia đa sắc
tộc, tôn giáo; đồng bào tôn giáo chiếm tỷ lệ khá cao trong cộng đồng người Việt
Nam. Nếu tranh thủ lợi dụng được đông đảo đồng bào tôn giáo thì sẽ tạo hiệu ứng
lớn trong việc chống phá của chúng. Đó là chưa đề cập đến các hệ quả khác liên
quan. Tính chất thâm độc, nguy hiểm của âm mưu này là ở đây. Cùng với việc
trắng trợn can thiệp - “đấu tranh pháp lý”, chúng triệt để lợi dụng cụm từ “tự
do” mà cố tình lờ đi “... trong khuôn khổ pháp luật” để tổ chức các hoạt động
chống phá, hòng gây mất ổn định chính trị - xã hội, tiến tới loại trừ sự lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Để
thực hiện mưu đồ, các thế lực thù địch dùng mọi thủ đoạn nhằm tách tôn giáo ra
khỏi sự quản lý của Nhà nước; hậu thuẫn về vật chất, tinh thần cho các đối
tượng chống đối, đưa tôn giáo ở Việt Nam trở thành lực lượng chính trị “đối
trọng” với Đảng. Chúng xác định lấy “tự do tôn giáo” làm “ngòi nổ” để chống phá
Việt Nam.
Đấu tranh với các thế lực thù
địch lợi dụng tự do tín ngưỡng, tôn giáo để chống phá Đảng, Nhà nước và công
cuộc đổi mới đất nước là nhiệm vụ thường xuyên, lâu dài. Điều đó đòi hỏi sự
kiên quyết, kiên trì, sự vào cuộc của cả hệ thống chính trị, của toàn dân,
trong đó có đồng bào tôn giáo.
Văn Quốc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét