Trong chiến dịch Điện Biên Phủ, Bộ Chỉ huy Mặt trận, đứng đầu là Đại
tướng Võ Nguyên Giáp đã điều chỉnh phương châm tác chiến từ “đánh nhanh thắng
nhanh” sang “đánh chắc tiến chắc”. Theo Đại tướng Võ Nguyên Giáp, đó là một
quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời cầm quân của ông.
Ngày 14/01/1954, tại hang Thẩm Púa, Đại tướng Tổng Tư
lệnh Võ Nguyên Giáp và Bộ Chỉ huy Mặt trận của Việt Minh phổ biến lệnh tác
chiến bí mật với phương án “đánh nhanh thắng nhanh” và ngày nổ súng dự định là
20-1. Phương án này đặt kế hoạch tiêu diệt Điện Biên Phủ trong 3 ngày đêm bằng
tiến công ồ ạt đồng loạt, thọc sâu, đã được Trung ương Đảng Lao động Việt Nam,
Quân ủy Trung ương cùng Bộ Tổng Tham mưu phê duyệt với sự nhất trí của đoàn cố
vấn quân sự Trung Quốc. Do một đơn vị đại bác Việt Minh vào trận địa chậm nên
ngày nổ súng được quyết định lùi lại thêm 5 ngày, đến 17 giờ ngày 25/01 và sau
đó chuyển sang ngày 26/01.
Tuy “giờ G. Ngày N.” đã được ấn định, Đại tướng Võ
Nguyên Giáp vẫn không thôi cân nhắc về quyết định sinh tử này. Và đêm 25/01,
Đại tướng quyết định lui quân do ba khó khăn rõ rệt:
Thứ nhất, Bộ đội ta đến thời điểm đó chưa thành công trong việc
đánh các công sự nằm liên hoàn trong một cứ điểm.
Thứ hai, đây là một trận đánh hiệp đồng lớn, nhưng pháo binh
và bộ binh chưa qua tập luyện, chưa qua diễn tập.
Thứ ba, bộ đội Việt Minh từ trước chỉ quen tác chiến ban đêm
ở những địa hình dễ ẩn náu, chưa có kinh nghiệm tấn công đồn ban ngày trên địa
hình bằng phẳng, nhất là với một đối phương có ưu thế lớn về máy bay, pháo
binh, xe tăng chi viện.
Từ những nguyên nhân này, Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho
rằng phương án “đánh nhanh thắng nhanh” mang nhiều tính chủ quan, không đánh
giá đúng thực lực hai bên do vậy không thể đảm bảo chắc thắng. Ông kiên quyết
tổ chức lại trận đánh theo phương án “đánh chắc tiến chắc” dài ngày theo kiểu
“bóc vỏ” dần tập đoàn cứ điểm.
Cuộc họp Đảng ủy, Bộ Chỉ huy Mặt trận của Việt Minh
sáng 26/01 không đi đến được ý kiến thống nhất, tuy nhiên, Tổng Tư lệnh Võ
Nguyên Giáp quyết định hoãn cuộc tấn công.
Trong vòng gần 2 tháng sau đó, pháo được kéo ra, quân
Việt Minh tiếp tục đánh nghi binh, mở đường rộng hơn, dài hơn chung quanh núi
rừng Điện Biên Phủ, rồi lại kéo pháo vào, xây dựng công sự kiên cố hơn, hào
được đào sâu hơn, tiếp cận gần hơn căn cứ của quân Pháp, lương thảo, vũ khí từ
hậu phương dồn lên cho mặt trận nhiều hơn. Tất cả chuẩn bị cho trận đánh dài
ngày, có thể sang đến cả mùa mưa.
Sau này Đại tướng Võ Nguyên Giáp cho rằng đây là quyết
định khó khăn nhất trong đời cầm quân của mình. Việc điều chỉnh phương châm tác
chiến này kéo theo việc phải chuẩn bị lại hậu cần cho chiến dịch, nhu cầu hậu
cần sẽ tăng lên gấp nhiều lần, diễn ra trong mùa mưa và phải bố trí lại sơ đồ các
trận địa pháo, phải kéo pháo ra khỏi các sườn núi rồi kéo lại vào các vị trí
mới. Bộ đội ta đã quyết tâm thực hiện và đã thực hiện được với một nỗ lực rất
lớn.
Khắc Sỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét