Để thực hiện âm mưu chiến lược “diễn biến hoà bình” của các thế lực thù
địch nhằm chống phá nền độc lập dân tộc của các nước tiến bộ và chế độ XHCN
trên toàn thế giới, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch không từ bỏ một
thủ đoạn nào. Nhiều năm qua ở đâu đó có những kẻ vẫn thường rêu rao rằng chế độ
một Đảng Cộng sản cầm quyền đang thủ tiêu dân chủ? Những tác giả của luận điệu
sai trái này đã cố tình làm ngơ trước những thành quả tiến bộ về dân chủ của
chế độ XHCN, mà tập trung khai thác, khoét sâu rồi thổi phồng lên những sai lầm
khuyết điểm của một số cá nhân thành khuyết điểm của tổ chức và chế độ XHCN.
Chúng ta cần phải
thấy rằng, nền dân chủ vô sản gắn chặt với cuộc đấu tranh vì chủ nghĩa xã hội,
cho nên, nó chỉ có thể thực hiện được bằng con đường thiết lập quyền lãnh đạo
của giai cấp vô sản đối với toàn thể xã hội thông qua đội tiên phong của nó là
Đảng Cộng sản. Chỉ giai cấp vô sản và Đảng tiên phong của mình với cơ sở xã hội
rộng lớn là nhân dân lao động và mục tiêu giải phóng giai cấp, giải phóng lao
động, giải phóng xã hội và giải phóng con người mới có khả năng thiết lập được
một nền chuyên chính vừa bảo đảm dân chủ cũng như các lợi ích căn bản khác của
đông đảo quần chúng lao động, vừa triệt tiêu mọi khả năng phục hồi chế độ áp
bức, bóc lột và nô dịch. Điều đó đã khẳng định rằng, việc các đảng cộng sản ở
các nước vươn lên khẳng định vị trí đảng cầm quyền duy nhất sau khi đã giành
được chính quyền cũng là một quy luật gắn chặt với tiến trình đấu tranh vì nền
dân chủ.
Để làm sáng tỏ
hơn, nhìn sang nền dân chủ ở các nước tư bản chủ nghĩa, nhất là các nước tự
xưng là tự do nhất, dân chủ nhất. Như đã biết, đa nguyên về chính trị và đa
đảng đối lập là nét đặc trưng của thể chế chính trị tư sản trên thế giới hiện
nay. Vì mục tiêu giành lấy chính quyền để bảo vệ lợi ích của giai cấp mình, các
đảng chính trị tư sản thể hiện rõ nhất vai trò và thế mạnh của mình trong các
cuộc tranh cử, vận động tranh cử trở thành một trong những chức năng quan trọng
nhất khẳng định sự tồn tại của các chính đảng.
Bầu cử dưới chế
độ tư sản là một chế định pháp luật của nhà nước tư sản được quy định rất chặt
chẽ, nhưng từ xưa đến nay vẫn luôn luôn diễn ra những cuộc bầu không công bằng,
thậm chí là gian lận. Mỹ là nước thường tự cho mình là có nền dân chủ cao để
các nước khác phải noi theo, có nhiều đảng phái chính trị, nhưng hầu như trong
suốt lịch sử chỉ là sự luân phiên kiểm soát của hai đảng Dân chủ và Cộng hoà.
Thực tế này hoàn toàn có thể hiểu được, vì không ai khác ngoài những người của
hai đảng trên đang nắm giữ các vị trí then chốt trong chính quyền và chính họ
là người đã đề ra các "luật chơi", thiết kế các quy tắc bầu cử để bảo
vệ sự độc quyền lưỡng đảng và phong toả con đường chiến thắng của các đối thủ
khác. Sự dối trá của nền dân chủ tư sản đã bị chính cử tri của họ lột trần bằng
hành động tẩy chay các cuộc bầu cử ngày càng gia tăng.
Như vậy, dân chủ
hay không dân chủ không phụ thuộc vào số lượng các đảng chính trị, vào việc có
áp dụng hay không áp dụng chế độ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập. Trong
thực tế, nhà nước nói riêng và xã hội nói chung đều phải do một đảng lãnh đạo.
Có hay không có dân chủ, dân chủ được thực hiện ở trình độ cao hay thấp, tất cả
phụ thuộc vào bản chất của đảng cầm quyền, chứ không phụ thuộc vào số lượng
nhiều hay ít các đảng phái chính trị.
Trong các nước xã
hội chủ nghĩa, Đảng Cộng sản là tổ chức thực hiện sự thống trị của giai cấp vô
sản, cho nên sự lãnh đạo duy nhất của Đảng Cộng sản đối với hệ thống chính trị
là điều đương nhiên. Điều đó được thể hiện ở đường lối, chính sách của Đảng về
chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội sẽ được thể chế hoá trong toàn bộ hiến pháp
và pháp luật. Bảo đảm sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là nguyên tắc cơ bản trong
tổ chức và phát triển của Nhà nước xã hội chủ nghĩa.
Ở Việt Nam, từ khi ra đời đến nay, Đảng là nhân tố bảo đảm mọi thắng lợi
của cách mạng Việt Nam. Đó không phải lấy ý chí chủ quan về chính trị mà là một
tất yếu khách quan của lịch sử, mọi mưu toan hạ thấp vai trò của Đảng Cộng sản
là trái với yêu cầu khách quan của quá trình phát triển đất nước và nguyện vọng
chính đáng của nhân dân. Thực tế cho thấy, Đảng Cộng sản Việt Nam là người đại
diện chân chính nhất cho lợi ích và nguyện vọng của nhân dân lao động. Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã khẳng định: "Ngoài lợi ích của Tổ quốc và nhân dân, Đảng ta
không có lợi ích nào khác".
Nhìn lại lịch sử
phát triển của dân tộc Việt Nam từ khi có Đảng Cộng sản lãnh đạo, đã đưa đất
nước từ một dân tộc bị áp bức nô lệ, thành một dân tộc có nền độc lập tự do,
sánh vai với các dân tộc tiến bộ trên thế giới. Rõ ràng, Đảng Cộng sản Việt Nam
đã vượt qua những thử thách của lịch sử, gắn bó máu thịt với nhân dân, luôn
luôn biết tự đổi mới, chứ không phải một lực lượng nào khác có thể đề ra đường
lối đáp ứng yêu cầu lịch sử, nguyện vọng và lợi ích của nhân dân, phù hợp với
quy luật khách quan của sự phát triển trong xã hội ngày nay. Một đảng như thế
đủ sức đảm đương vai trò là lãnh tụ chính trị của xã hội, của dân chủ mà không
cần có một lực lượng đối lập nào. Mục tiêu lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam
rất rõ ràng đó là: Vì Dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh.
Các thế lực phản
động luôn tìm mọi cách để chống phá Đảng, chống phá nền độc lập của dân tộc, nhân
danh các chiêu bài "dân chủ”, "nhân quyền", "đa nguyên, đa
đảng". Với quan điểm cho rằng: chế độ một đảng cầm quyền là mất dân chủ,
đó là một quan điểm sai trái, phản động, nhằm để kích động, gây chia rẽ đoàn
kết dân tộc, gây hận thù trong Nhân dân. Những hành động đó là thủ đoạn phục vụ
mưu đồ chống Nhân dân và dân tộc, làm chệch hướng xã hội chủ nghĩa của các thế
lực thù địch muốn xoá bỏ Đảng Cộng sản và chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam và trên
thế giới.
Văn Lương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét