Tổ chức khủng
bố Việt Tân mà nòng cốt là bọn ngụy quân, ngụy quyền đang ngày đêm điên cuồng
chống phá cách mạng Nước ta. Chúng không ngừng ca ngợi chính quyền ngụy quyền Miền
Nam Việt Nam; ca ngợi cuộc xâm lăng của Mỹ như là sự khai phá văn minh, sự giúp
đỡ đáng trân trọng; rồi chúng chống phá thành quả cách mạng nước ta, tuyên truyền
xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, âm mưu ngây mất ổn định
chính trị, bạo loạn lật đổ; mà ngần đây nhất là sự việc ở Bình
Thuận.
Nội dung tóm tắt bức thư của một
binh sĩ Mỹ ở Nam Việt gửi cho một người bạn ở Hoa Kỳ dưới đây (Thư này đã do một nghị sĩ đọc trước Quốc hội
Mỹ hôm 4-3-1966. Hôm 19-3-1966 đã đăng trên tờ báo hằng tuần Mỹ Tiền vệ quốc
dân. Ngày 25-3-1966, Nhân dân nhật báo Trung Quốc cũng đã đăng lại), sẽ
giúp ta thấy rõ hơnsự thối nát xấu xa của chính quyền bù nhìn Sài Gòn, sự gian
dối của bọn tướng tá Mỹ từ những người lính Mỹ, để thấy rõ hơn bản chất phản động,
bán nước của tổ chức Việt Tân.
“Sau 5 tháng ở đây, những điều
tai nghe, mắt thấy khiến tôi đối với nước Mỹ chưa bao giờ thất vọng như bây giờ.
Tôi thấy số đông người viết báo không viết để nói sự thật, mà chỉ viết bài để
bán. Vì danh vì lợi mà họ viết lung tung. Phần nhiều những bức ảnh đều chụp tại
những nơi huấn luyện ở hậu phương, mà họ nói đó là ảnh những trận chiến đấu thật.
Nếu bạn thấy bức ảnh một người Việt cộng giơ hai tay từ trong hầm bước ra, bạn
có thể cho rằng đó là một chuyện bịa đặt.
Những người
lãnh đạo cái nhà nước Nam Việt Nam đều là bọn trộm cướp, hủ bại, đê hèn, hồ đồ.
Họ đều ghét cộng sản, nhưng tên nào cũng có rất nhiều tiền bạc gửi ở nhà băng
nước ngoài. Số tiền đó đều gấp mấy lần số tiền lương của họ.
Nơi tôi làm cố
vấn, Chính phủ Mỹ trả lương cho 338 nhân viên nhưng thực tế chỉ có 50, 60 người
làm việc. Thế là mỗi tháng bọn quan lại Nam Việt đã tham ô 4.000 đô la. Tôi đã
báo cáo việc đó lên cấp trên. Nhưng kết quả là tôi bị điều đến một đơn vị trực
tiếp chiến đấu.
Người Việt
Nam báo cáo cực kỳ lạc quan. Theo họ thì bạn có thể tưởng rằng chiến tranh thắng
lợi sắp đến nơi rồi. Họ báo cáo đã phát cho dân 4 triệu viên thuốc và đã chữa
cho mấy nghìn người dân khỏi bệnh. Kỳ thực chúng tôi có thuốc men gì đâu.
Đơn vị tôi có
250 người. Nhưng 50 người đã chết ở mặt trận, 35 người bị thương, 16 người bị bắt.
Nhưng họ báo cáo đơn vị chỉ mất 12 người. Thế mà báo cáo này đã làm cho Hoa Thịnh
Đốn vừa ý. Chúng tôi đương làm gì, thực tế ra sao, điều đó không quan trọng; miện
là báo cáo có tin bộ, thế là được rồi. Những người ở Hoa Thịnh Đốn đang sống mơ
màng trong giấc chiêm bao. Tôi lo rằng họ tự lừa bịp và lừa bịp nhân dân Mỹ, kết
cục họ sẽ bị cay đắng …
Tôi mới chuyển
sang làm cố vấn một đơn vị lính cưỡi ngựa của Nam Việt. Trong một năm đơn vị này
thay đổi ba cố vấn. Hai người đã chết ở mặt trận. Người thứ ba đã bị thương …
Tôi tự hỏi vì sao tôi phải xa vợ, rời con để đến bên này thế giới? Tôi cũng
không hiểu vì sao tôi phải đi đánh nhau, vì sao tôi phải mạo hiểm, chết chóc …”
Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét