Ngày 15-10-1964, người thanh niên trẻ măng mặc bộ đồ
trắng, bị bịt mắt, đứng bên cái cọc, dù lẻ loi nhưng hiên ngang, ngạo nghễ trước
họng súng của quân thù. Tin anh Nguyễn Văn Trỗi hy sinh đã làm xúc động lòng
người, làm nhói đau trong tim họ và sục sôi lòng căm phẫn về sự hèn hạ của chế
độ Mỹ - ngụy. Anh Trỗi ngã xuống đã cổ vũ hàng vạn thanh niên hăng hái lên đường
ra trận. Anh Trỗi đứng hiên ngang trước họng súng quân thù.
Quyết tâm “sống, chiến đấu như anh...”
Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi sinh ra ở xã Điện Thắng
Trung, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam, trong một gia đình nông dân nghèo, chẳng
may mồ côi mẹ từ nhỏ, tuổi thơ rất cực khổ. Năm 10 tuổi, anh vào Sài Gòn học
nghề thợ điện, đạp xích lô... cũng từ đó, anh Trỗi được các chú, các anh dìu dắt
giác ngộ cách mạng. Đầu năm 1964, anh Trỗi nhận nhiệm vụ đánh sập cầu Công Lý ở
Sài Gòn và phục kích diệt tay Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Robert Mc Namara. Để phục
vụ cho trận đánh này, anh đã bán chiếc nhẫn cưới để mua dây điện.Ngày 9-5-1964,
tại cầu Công Lý, trong lúc đang nối dây điện tới quả mìn thì anh bị địch phát
hiện. Anh Trỗi sa vào tay giặc. Trong ngục tù, kẻ thù dùng mọi thủ đoạn tra tấn,
dụ dỗ nhưng anh Trỗi vẫn nhất mực gìn giữ lòng son sắt với Đảng, với nhân dân.
Không cách nào khuất phục được anh, ngày 15-10-1964, kẻ thù ra lệnh tử hình anh
Trỗi tại khám Chí Hòa.
Khi ấy anh mới 24 tuổi. Trước lúc hy sinh, anh Trỗi
nhiều lần hô lớn: “Hồ Chí Minh muôn năm. Việt Nam muôn năm”! Lời hô của anh như
tiếng kèn xung trận, thôi thúc bao thế hệ thanh niên lao vào cuộc chiến đấu mới
để giải phóng dân tộc. Anh hùng Nguyễn Văn Trỗi đã sống xứng đáng - chết vẻ
vang, như lời của Chủ tịch Hồ Chí Minh “Vì Tổ quốc, vì nhân dân, liệt sĩ Nguyễn
Văn Trỗi đã anh dũng đấu tranh chống đế quốc Mỹ đến hơi thở cuối cùng”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét