Trên một số trang mạng xã hội đăng tải các bài viết dưới danh nghĩa “thư
ngỏ”, “kiến nghị”, “tâm thư”… với nội dung chỉ trích, “kiến nghị” đòi hỏi vô
lý, phi thực tế. Một số trích đoạn phơi bày cái gọi là “tâm huyết” của các tác
giả, vẫn là những điệp khúc muôn thuở, nào là “sai lầm đường lối” của Đảng Cộng
sản Việt Nam về con đường xây dựng CNXH; nào là “thể chế độc đảng toàn trị” nên
“xã hội không có tự do, dân chủ”… Rồi có những người giả danh “tâm nguyện vì nước,
vì dân” đưa ra mấy yêu cầu (thực chất là yêu sách) đòi Đảng Cộng sản Việt Nam
“từ bỏ vị thế lãnh đạo”, phải “thay đổi Cương lĩnh xây dựng đất nước”, phải
“chuyển đổi thể chế chính trị”… Có thể thấy ngay dã tâm của họ qua những “tâm
thư”, “tâm nguyện” đó chính là muốn quay lưng lại với con đường mà Đảng và nhân
dân ta đã lựa chọn là xây dựng chế độ XHCN, vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh,
dân chủ, công bằng, văn minh.
Đáng chú ý trong các
hoạt động nêu trên là có sự tham gia, ký tên của một số người trước đó đã từng
giữ cương vị lãnh đạo ở một số bộ, ngành; có người là nhà khoa học, trí thức,
văn nghệ sĩ có tên tuổi, là đảng viên có nhiều năm tuổi Đảng… Điều này cho
thấy, những “tâm nguyện”, “kiến nghị” đó không thể là do sự “ấu trĩ, mơ hồ” về
chính trị-xã hội, về nhận thức tư tưởng, vì những người này đều có trình độ học
vấn cao; cũng không phải do sự khác biệt về “chính kiến” bởi họ đều đã có quá
trình lâu dài được Đảng và nhân dân nuôi dưỡng, giáo dục. Do đó, dù được ngụy
trang bằng những mỹ từ nào đi chăng nữa, bản chất và mục đích thật sự của các
“thư ngỏ”, “kiến nghị” đó rõ ràng là phục vụ âm mưu của các thế lực thù địch và
các phần tử cơ hội chính trị hòng xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản
Việt Nam, thực hiện “đa nguyên chính trị”, đòi chuyển hóa thể chế Cộng hòa XHCN
Việt Nam sang mô hình xã hội theo kiểu phương Tây.
Để tăng thêm “gia vị” cho các “tâm nguyện” và cũng để lôi kéo sự “đồng
tình” của những người khác phục vụ cho động cơ, mục đích của mình, các đối
tượng đã lợi dụng các vấn đề xã hội phức tạp như: Vụ việc Formosa xả thải; một
số vụ án kinh tế lớn có dấu hiệu vi phạm pháp luật, làm thất thoát lớn tài sản
của Nhà nước; một số cán bộ suy thoái... để từ đó “quy kết” hệ thống chính trị
là “yếu kém” cả về trách nhiệm và năng lực, cho rằng Đảng “phải chịu trách
nhiệm” về tình trạng nói trên. Thế nhưng, rõ ràng những “tâm thư”, “tâm
nguyện”, luận điệu kể trên không thể phủ nhận được sự thật hiển nhiên về niềm
tin của số đông nhân dân ta đồng lòng đi theo Đảng trong công cuộc xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc, với những thành tựu đã được cộng đồng quốc tế thừa nhận trên cả
phương diện lý luận, thực tiễn và lịch sử.
Bài học rút ra từ sự sụp đổ của chế độ XHCN ở Liên Xô và Đông Âu vẫn còn
nguyên giá trị. Các tầng lớp nhân dân Việt Nam nhận thức rõ rằng, không cần
thiết phải thực hiện “đa nguyên chính trị”. Và khẩu hiệu “đa đảng chính trị”
chỉ là cái cớ để các thế lực thù địch, phản động và cơ hội chính trị muốn loại
bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhằm chuyển đổi chế độ XHCN ở
Việt Nam sang mô hình xã hội kiểu phương Tây, phá hoại sự ổn định của đất nước,
xóa bỏ những thành quả mà giai cấp công nhân, nhân dân lao động và cả dân tộc
ta đã phải mất bao nhiêu xương máu mới giành được. Vấn đề cơ bản, quan trọng
lúc này là phải không ngừng nâng cao năng lực lãnh đạo, sức chiến đấu, không
ngừng đổi mới, chỉnh đốn, bảo vệ Đảng, để Đảng luôn có đủ uy tín chính trị và
khả năng hoàn thành nhiệm vụ do lịch sử giao phó. Tuy nhiên, trong quá trình
lãnh đạo, cũng có những lúc Đảng phạm phải giáo điều, chủ quan, duy ý chí, vi
phạm quy luật khách quan, nhưng Đảng đã luôn nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa
khuyết điểm, tự đổi mới, tự chỉnh đốn để nâng cao uy tín chính trị, năng lực
lãnh đạo và sức chiến đấu.
Việc Đảng ta dám thẳng thắn thừa nhận và kiên quyết sửa chữa sai lầm,
khuyết điểm đã thể hiện rõ bản lĩnh chính trị và trách nhiệm cao của Đảng trước
nhân dân, dân tộc. Vì vậy, không thể vin vào một số khuyết điểm, yếu kém hiện
nay trong Đảng mà đánh giá sai bản chất của Đảng, phủ nhận vai trò lãnh đạo của
Đảng. Cũng không thể đồng nhất toàn bộ Đảng Cộng sản với một số cán bộ, đảng
viên tham nhũng, thoái hóa, biến chất, từ đó quy chụp mọi khuyết điểm, sai lầm,
tiêu cực trong xã hội cho Đảng Cộng sản Việt Nam. Phủ nhận Đảng và vai trò lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là phủ nhận một thực tế lịch sử, phủ nhận một
trong những trang hào hùng nhất của lịch sử dân tộc Việt Nam; là sự xúc phạm
đến tình cảm và điều thiêng liêng nhất của mỗi người Việt Nam yêu nước.
Đảng ta xác định: Xây dựng Đảng luôn gắn liền với chỉnh đốn Đảng và ngăn
chặn, đẩy lùi sự suy thoái trong Đảng là nhiệm vụ vừa cơ bản lâu dài, vừa có ý
nghĩa cấp bách trước mắt.
Từ việc thẳng thắn nhìn vào sự thật, đánh giá: “Tình trạng suy thoái về tư
tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên
chưa bị đẩy lùi, có bộ phận còn diễn biến phức tạp hơn”(1), Hội nghị Trung ương
4 (khóa XII) đã quyết định ban hành Nghị quyết “Tăng cường xây dựng, chỉnh đốn
Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống,
những biểu hiện “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ”, trong đó đã vạch
rõ những biểu hiện của sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống,
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”; chỉ ra mối nguy hiểm nhất là sự phai nhạt lý
tưởng cách mạng, không kiên định con đường XHCN, mơ hồ, dao động, thiếu niềm
tin; nói trái, làm trái với quan điểm, đường lối của Đảng; sa sút ý chí chiến
đấu, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh, phụ họa theo những nhận
thức, quan điểm sai trái, lệch lạc…
Để bảo vệ Đảng, bảo vệ vai trò lãnh đạo của Đảng, trước hết cần không ngừng
củng cố, nâng cao uy tín chính trị của Đảng.
Uy tín chính trị của Đảng được hình thành, củng cố, được khẳng định trước
hết qua năng lực lãnh đạo chính trị của Đảng và chất lượng đội ngũ đảng viên.
Nâng cao uy tín chính trị của Đảng là yêu cầu, nhiệm vụ quan trọng nhất nhằm
bảo đảm vai trò lãnh đạo của Đảng. Năng lực lãnh đạo chính trị thể hiện trước
hết Đảng có khả năng vạch ra cương lĩnh, đường lối chính trị đúng đắn để lãnh đạo
đất nước, dẫn dắt cả dân tộc đi lên, tránh được nguy cơ sai lầm về đường lối.
Mặt khác, Đảng phải làm tốt công tác tư tưởng, chính trị, tạo sự nhất trí cao
và sự vững vàng về tư tưởng, chính trị trong Đảng, sự đồng thuận trong nhân
dân. Tổ chức thực hiện tốt các nghị quyết của Đảng, bao gồm cả việc cụ thể hóa,
thể chế hóa đường lối, chính sách, nghị quyết, công tác cán bộ, công tác quản
lý, kiểm tra, giám sát...
Đi đôi với việc nâng cao bản lĩnh chính trị, trình độ, trí tuệ, năng lực
lãnh đạo, Đảng ta cần đặc biệt coi trọng việc tu dưỡng đạo đức cách mạng, chống
chủ nghĩa cá nhân, chống suy thoái tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống trong
cán bộ, đảng viên; xây dựng, củng cố Đảng về tổ chức, bảo đảm từng cơ sở đảng
có sức chiến đấu cao. Trong đó, đặc biệt chú ý thực hiện đúng nguyên tắc tập
trung dân chủ và củng cố hệ thống tổ chức của Đảng vững mạnh từ Trung ương đến
cơ sở; thực hiện nghiêm túc chế độ tự phê bình và phê bình; chăm lo củng cố sự
đoàn kết thống nhất trong Đảng trên cơ sở đường lối chính trị, nguyên tắc tổ
chức và tình thương yêu đồng chí.
Đức Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét