Năm 2017 đã khép
lại, 2018 đã tới. Nếu có thể đưa ra một nhận định, đánh giá khái quát về “phong
trào dân chủ” Việt do bọn phản động thực hiện thì chỉ có hai từ duy nhất để
miêu tả đó là buồn và xịt.
Năm
2017 chứng kiến nhiều nhà “dân chủ” phản động nối gót nhau vào trại giam hoặc
trại tạm giam bóc lịch. Đó là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với 10 năm tù giam. Trần
Thị Nga với 9 năm tù giam. Đó là các thành viên Hội anh em dân chủ nối gót nhau
vào trại như Nguyễn Trung Tôn, Nguyễn Trung Trực, Trương Minh Đức. Đó là các
bản án dành cho Nguyễn Văn Hóa, Nguyễn Văn Oai, là các lệnh truy nã dành cho
Bạch Hồng Quyền… các “dân chủ” này lâu nay vẫn hoạt động chống chính quyền, vi
phạm pháp luật nghiêm trọng nên khi các cơ quan chức năng đẩy mạnh đấu tranh,
xử lý, nhiều nhà “dân chủ” đã phải nối gót nhau xộ khám.
Không
chỉ bị suy giảm về lực lượng, về hoạt động bề nổi gần như phong trào “dân chủ”
Việt của các lực lượng phản động cũng không có hoạt động “đấu tranh dân chủ,
nhân quyền gì đáng kể”. Không phải họ không muốn hoạt động chống phá nữa mà vì
cơ bản là những điều kiện để họ lợi dụng hoạt động ngày càng ít đi khi Đảng cộng
Sản Việt Nam đẩy mạnh đấu tranh chống tham nhũng, khi niềm tin của nhân dân
được củng cố, khi kinh tế xã hội của đất nước đang đà hồi phục và phát triển.
Một
điểm nữa không thể không nhắc đến đó là sự thoái lui của một số nhà “dân chủ”
như tuyên bố giải nghệ của Thảo Teresa. Sau khi chứng kiến nhiều đồng đảng khác
vào tù, nhiều nhà “dân chủ” cảm thấy nhìn quan tài đổ lệ và tìm cách thoái lui.
Điều này làm cho phong trào dân chủ bị hao hụt về số lượng, khiến phong trào đã
buồn càng buồn thêm.
Và
chắc chắn cũng không thể không đề cập đó là sự hậu thuẫn lớn nhất cho phong
trào, cả về tài chính và tinh thần, ông chủ Mỹ đã quay lưng. Với khẩu hiệu nước
Mỹ trên hết, tất cả vì lợi ích nước Mỹ, ông Trump đã không còn đoái hoài gì
nhiều tới “phong trào dân chủ” Việt. Điều này kéo theo những sự hậu thuẫn về
tinh thần như can thiệp trực tiếp vào quá trình các cơ quan chức năng bắt giữ,
xử lý các nhà “dân chủ” hay tài trợ về vật chất ngày càng bị giảm sút. Và đương
nhiên với các nhà “dân chủ” Việt, khi đã không còn tiền, khi đã không còn ông
chủ chống lưng thì họ cũng chẳng thiết tha với chuyện đấu tranh “dân chủ, nhân
quyền” nữa.
Chừng
ấy nét chấm phá thôi cũng đủ thấy năm 2017 “phong trào dân chủ” Việt của bọn
phản động buồn và xịt như thế nào. Năm 2018 chắc chắn sẽ không thể khá hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét