Trước sự kiện nhóm tàu khảo sát Hải
Dương 8 của Trung Quốc lại tiếp tục hoạt động mở rộng tại thềm lục địa Việt
Nam, các thế lực phản động, cơ hội chính trị, những “nhà yêu nước” … lu loa lên rằng: “lãnh đạo, chính quyền nhu nhược, yếu hèn, không dám lên tiếng, không
dám chống lại Trung Quốc, bỏ mặc chủ quyền”; rồi họ kêu gọi người dân tham
gia biểu tình chống Trung Quốc tại các địa phương và Đại sứ quán Việt Nam ở
nước ngoài. Ông bà ta có câu “Nếu gầm rú
cũng giải quyết được vấn đề thì con lừa sẽ thống trị cả thế giới”.Những
người làm chính trị luôn luôn có tầm nhìn chiến lược, kiên định. Họ không để
cảm xúc cá nhân xen vào mà họ đặt lợi ích quốc gia dân tộc lên trên hết.
Nhìn cả một quá trình để thấy được quan
hệ ngoại giao giữa Trung Quốc và Việt Nam xưa nay phức tạp như thế nào. Thế
nên, việc chọn thời điểm để báo chí hay người phát ngôn Bộ Ngoại giao lên tiếng
thông tin về vụ tàu Trung Quốc xâm phạm vào vùng thềm lục địa và vùng chủ quyền
kinh tế của Việt Nam ở khu vực ở Bãi Tư Chính vừa qua là đang thể hiện nước cờ
khôn ngoan của mình. Việc người phát ngôn Bộ Ngoại giao lên tiếng chính là
khẳng định Việt Nam không làm ngơ trước sự lộng hành của Trung Quốc.
Hãy tưởng tượng nếu ngày mai đất nước
xảy ra chiến tranh. Bạn thấy cảnh bom đạn dày xéo quê hương mình, nơi mình đã
sinh ra và lớn lên nay chỉ còn đống đổ nát, đường xá, trường học, bệnh viện,
nơi bạn làm việc, thậm chí là ngôi nhà của bạn cũng có thể bị san phẳng. Bạn sẽ
thấy hàng ngàn người đi tị nạn, tránh xa vùng chiến sự... Những cảnh mẹ mất
con, vợ mất chồng, con mất cha, tiếng khóc thất thanh của những đứa trẻ đi tìm
cha mẹ... những thanh niên tuổi đời đôi mươi phải xông pha chiến trận... chết
chóc, tang thương trên khắp mọi nơi...
Vì bất cứ lý do gì, đưa quốc gia vào một
cuộc chiến là thất bại của người lãnh đạo. Không phải Trung Quốc là nước lớn
nên ta sợ họ, mà là chúng ta đã trải qua nhiều cuộc chiến tranh cam go, quyết
liệt, với nhiều sự hi sinh bằng xương máu của cha ông ta. Chiến tranh rất dễ,
chỉ cần súng nổ chiến tranh sẽ nổ ra, và khi ấy có kẻ thắng người thua, nhưng
bất luận thắng thua nghiêng về bên nào thì nhân dân nước đó vẫn là người thua
nhiều nhất. Phải làm thế nào để chiến tranh không xảy ra mà vẫn có thể chiến
thắng thì đó mới là bản lĩnh của người lãnh đạo và sách lược khôn ngoan của đất
nước đó.
Chuyện lãnh đạo trong nước làm gì, chỉ
đạo lực lượng nào đấu tranh ra sao đâu phải ai cũng được biết? Chuyện chính trị
quốc gia không phải là trò đùa của con nít, không thể la lên để Trung Quốc đánh
được mùi, biết được chiến lược, đường đi nước bước của mình, như vậy há chẳng
phải giúp họ đạt ý đồ độc chiếm Biển Đông ư?
Do vậy, cần cảnh giác, nhận diện rõ bản
chất, âm mưu, thủ đoạn của
các thế lực thù địch xuyên tạc chống phá, bôi nhọ, hạ thấp uy tín lãnh đạo Đảng,
Nhà nước, Quân đội; xuyên tạc về tình hình Biển Đông. Mỗi chúng ta hãy là người
yêu nước có tri thức./.
Anh Tú
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét