Giáo dục và Đào tạo là lĩnh vực đặc biệt, có
vai trò quyết định đến tiến trình phát triển lâu dài của đất nước, không những
thế, nó còn tác động đến mọi gia đình, mọi con người trong xã hội. Do đó, đây
là lĩnh vực các thế lực thường xuyên tìm cách tác động theo mục đích của “Diễn
biến hòa bình”.Nhận thức được vị trí, vai trò đặc biệt của Giáo
dục và Đào tạo, toàn Đảng, toàn dân ta đã cùng nhau chăm lo, xây dựng một nền
giáo dục đại chúng, nhân văn và tương đối phát triển. Tuy nhiên, trước những
đổi thay nhanh chóng của kinh tế - xã hội, sự phát triển mạnh mẽ của khoa học,
công nghệ, việc phải đổi mới và thường xuyên đổi mới Giáo dục và Đào tạo là tất
yếu. Trước tình hình đó, Đảng đã ban hành Nghị quyết 29-NQ/TW về đổi mới căn
bản, toàn diện giáo dục và đào tạo. Thực hiện Nghị quyết này, các ngành, các
cấp, nhất là ngành Giáo dục và Đào tạo đã nỗ lực cải cách, đổi mới mọi khâu,
mọi cấp học.
Nhờ có một nền giáo dục phát triển mà đất nước ta
đổi mới thành công và đang từng bước khẳng định vị thế trong quá trình hội nhập
với thế giới. Những thành quả đạt được của giáo dục Việt Nam qua các cuộc thi
học sinh giỏi, thi Olympic các môn; sự thành công của nhiều học giả, nhiều nhà
khoa học người Việt trên thế giới đã chứng minh điều đó. Trong một hệ thống
giáo dục rộng lớn, phát triển đa diện, không tránh khỏi có những sai lầm. Nhất
là trong thời đại mọi yếu tố đều phát triển rất nhanh, dưới tác động của nền kinh
tế thị trường, thì điều đó càng khó tránh khỏi. Cho nên một số lỗi, một số
khuyết điểm của cả giáo viên và học sinh, một số sai sót trong các khâu của
giáo dục không thể đổ lỗi cho cả hệ thống. Do đó cần cảnh giác với một số luận
điểm của các thế lực thù địch lợi dụng việc cải cách, đổi mới căn bản Giáo dục
và Đào tạo để thực hiện mưu đồ ở những nội dung sau:
Một là, xuyên tạc đường lối lãnh đạo của Đảng và
sự quản lý của nhà nước về Giáo dục và Đào tạo. Một số yếu kém trong Giáo dục
và Đào tạo được họ khai thác triệt để, cho rằng đó là do lỗi của sự lãnh đạo và
quản lý, ở đây họ chỉ nhìn thấy lỗi, thấy khuyết điểm mà không hề thấy những
thành quả to lớn của giáo dục đã đạt được, những thành quả đó là nhờ có sự lãnh
đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước XHCN. Mặt khác, họ còn xuyên tạc là do
thể chế chính trị tác động, giáo dục nặng về chính trị, tư tưởng cho nên chương
trình, nội dung nặng nề và họ đòi bỏ phần giáo dục lý luận chính trị. Thực
chất, bất cứ nền giáo dục nào cũng đều phải hướng đến mục tiêu đào tạo ra những
thế hệ nguồn nhân lực có lý tưởng, biết vì dân tộc, vì quốc gia mình trên cơ sở
nắm vững tri thức khoa học của nhân loại.
Hai là, thổi phồng một số hiện tượng tiêu cực,
yếu kém trong Giáo dục và Đào tạo, làm suy giảm niềm tin của nhân dân vào giáo
dục nước nhà, cũng là giảm niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, quản lý của Nhà
nước XHCN.
Cả hệ thống chính trị cũng như ngành Giáo dục và
Đào tạo đang tự làm lành mạnh, trong sạch bên trong, quá trình này tất yếu phải
loại bỏ những yếu tố tiêu cực, cản trở sự phát triển, đương nhiên những cái đó
cần được lên án mạnh mẽ. Tuy nhiên, việc lên án này không được quy chụp cho cả
hệ thống giáo dục, không được xuyên tạc từ một vài hiện tượng để đi đến kết
luận bản chất.
Đáng ngại hơn, hiện nay một số người do không
hiểu mức độ nguy hại của việc đưa những tin sai trái, đã câu lai, a dua cho
thêm vài tình tiết, giới thiệu thêm hình như chỗ này, chỗ nọ cũng có tiêu cực,
yếu kém;v.v. làm tăng thêm vẻ hiếu kỳ, như vậy vô tình đã tuyên truyền không
công cho địch, không những thế, hành vi ấy còn vi phạm pháp luật mà không biết.
Tiêu cực trong giáo dục có ở mọi quốc gia, mọi
nền giáo dục, ngay ở nước Mỹ cũng không tránh được những hiện tượng này. Việc
vi phạm pháp luật trong tuyển sinh ở một số địa phương đã có pháp luật giải
quyết, không được nhân đó bôi nhọ thanh danh của một số đồng chí lãnh đạo, vơ
thêm các địa phương khác đang rất nghiêm túc, rất minh bạch trong công tác này.
Ba là, sùng ngoại, bài nội trong vấn đề giáo dục.
Nhiều người chưa biết giáo dục các nước như thế nào, nhưng lại nức tiếng khen
họ và chê bai nền giáo dục nước nhà. Một số khác cố gắng dành dụm để cho con
mình ra nước ngoài học bằng được để mong con mình hơn con người. Có thể nói,
giáo dục Việt Nam phải xây dựng từ điều kiện tự nhiên, về văn hóa, về con
người, từ kinh tế - xã hội cụ thể của Việt Nam kết hợp với những thành quả khoa
học của nhân loại.
Giáo dục nước ngoài mặt này, mặt khác tiến bộ khi
chúng ta nhìn vào, nhưng chưa chắc đã mang lại hiệu quả trong điều kiện cụ thể
của nước ta, cho nên chúng ta chỉ có thể tham khảo, tiếp thu những điểm, những
cách làm xét thấy phù hợp với điều kiện cụ thể của Việt Nam, chúng ta không
đóng cửa, nhưng cũng không thái quá trong vấn đề mở của giáo dục. Riêng vấn đề
cho con em du học, mở cửa giao lưu với các nền giáo dục khác là cần thiết,
nhưng rất tốn kém, thu được nhiều không thì chưa thể đánh giá…
Một số người đã bị lôi kéo, mua chuộc, họ nói xấu
dân tộc, nói xấu chế độ chính trị. Một số người học xong không trở về quê hương
để phục vụ, đóng góp sáng kiến cho dân tộc phát triển. Một số người có vẻ như
quên luôn cả nguồn gốc của mình, cứ tưởng học được như vậy là tài và nói xấu,
chê bai giáo dục nước nhà, cho là lạc hậu, là yếu kém, dần dần chê luôn cả dân
tộc mình, mà họ không nghĩ rằng ở đó có trách nhiệm của mình. Với cách hành xử
như vậy, họ đã và đang xâm hại đến truyền thống gia đình, dòng họ. Toàn Đảng,
toàn dân ta đang nỗ lực để giáo dục Việt Nam phát triển đáp ứng yêu cầu công
nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước trong điều kiện cuộc Cách mạng công nghiệp
4.0.
Thanh Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét