Cách đây hơn 70 năm, từ ngày 6 đến 11/3/1948, tại Chiến khu Việt Bắc, theo
Chỉ thị của Ban Thường vụ Trung ương Đảng, Hội nghị chính trị viên toàn quốc
lần thứ hai được triệu tập dưới sự chủ trì của đồng chí Võ Nguyên Giáp, Bí thư
Trung ương Quân ủy, Tổng chỉ huy Quân đội quốc gia Việt Nam và đồng chí Văn
Tiến Dũng, Cục trưởng Cục Chính trị (nay là Tổng cục Chính trị).
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gửi thư cho hội nghị,
nhấn mạnh vai trò rất quan trọng của chính trị viên đối với bộ đội. Trong thư,
Bác viết: "Tư cách của chính trị viên có ảnh hưởng rất quan trọng đến bộ
đội. Người chính trị viên tốt, thì bộ đội ấy tốt”. Người nêu ra 3 nhiệm vụ chính
của chính trị viên vô luận ở cấp bậc nào và những nội dung chính của các nhiệm
vụ đó: "Đối với bộ đội, chính trị viên phải thân thiết như một người chị,
công bình như một người anh, hiểu biết như một người bạn. Đối với nhân dân:
Chính trị viên phải làm cho dân tin, dân phục, dân yêu bộ đội… Đối với quân
địch: Chính trị viên phải biết cách tuyên truyền khôn khéo, thiết thực, để giác
ngộ họ, lôi kéo họ về phía ta".
Hội nghị chính trị viên toàn quốc lần thứ hai đánh dấu bước chuyển biến của công tác chính trị trong quân đội, góp phần bảo đảm sự lãnh đạo trực tiếp, toàn diện và tuyệt đối của Đảng đối với lực lượng vũ trang, đối với quân đội.
Thực tiễn xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội ta hơn 70 năm qua cho thấy, ở bất kỳ thời điểm nào, chất lượng bộ đội, nhất là chất lượng về mặt chính trị luôn phụ thuộc rất lớn vào tư cách, phẩm chất, năng lực của đội ngũ chính ủy, chính trị viên.
Hội nghị chính trị viên toàn quốc lần thứ hai đánh dấu bước chuyển biến của công tác chính trị trong quân đội, góp phần bảo đảm sự lãnh đạo trực tiếp, toàn diện và tuyệt đối của Đảng đối với lực lượng vũ trang, đối với quân đội.
Thực tiễn xây dựng, chiến đấu và trưởng thành của Quân đội ta hơn 70 năm qua cho thấy, ở bất kỳ thời điểm nào, chất lượng bộ đội, nhất là chất lượng về mặt chính trị luôn phụ thuộc rất lớn vào tư cách, phẩm chất, năng lực của đội ngũ chính ủy, chính trị viên.
Trong kháng chiến chống thực dân Pháp, trong
cuộc chiến sống mái với quân thù suốt 60 ngày đêm bảo vệ Thủ đô Hà Nội (cuối
năm 1946, đầu năm 1947), các chính ủy, chính trị viên đã động viên bộ đội chiến
đấu dũng cảm và luôn sát cánh cùng bộ đội trên các chiến hào, trong từng góc
phố, đánh bật nhiều đợt tiến công của quân Pháp, giữ vững Thủ đô... Chính trị
viên đại đội Lê Gia Định đập kíp bom ba càng, anh dũng hy sinh trước thềm Bắc
Bộ Phủ, tiêu diệt cả tiểu đội địch, nêu tấm gương sáng về chủ nghĩa anh hùng cách
mạng.
Trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, việc xây dựng và phát triển vai trò đội ngũ chính ủy, chính trị viên tiếp tục được xác định là vấn đề chiến lược trong xây dựng quân đội về chính trị. Trong trận chiến đấu ngày 18/11/1964 tại trọng điểm Cha Lo, ở miền tây Quảng Bình, trong khói lửa đạn bom của quân thù, Chính trị viên Nguyễn Viết Xuân bị thương, bị gãy nát chân phải vẫn chỉ huy, động viên bộ đội chiến đấu... Và trong giây phút trận địa im hẳn tiếng súng, bỗng vang lên lời hô của Nguyễn Viết Xuân: “Phản lực Mỹ không có gì đáng sợ! Nhằm thẳng quân thù mà bắn!” đã tiếp thêm ý chí cho cán bộ, chiến sĩ Đại đội 3 vững vàng trên mâm pháo, tiếp tục nhả đạn bắn máy bay địch và trở thành khẩu hiệu hành động thi đua bắn rơi máy bay Mỹ, kiên quyết chống chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ.
Hơn 70 năm qua, những tư tưởng của Bác trong thư
gửi Hội nghị chính Trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, việc xây dựng và phát triển vai trò đội ngũ chính ủy, chính trị viên tiếp tục được xác định là vấn đề chiến lược trong xây dựng quân đội về chính trị. Trong trận chiến đấu ngày 18/11/1964 tại trọng điểm Cha Lo, ở miền tây Quảng Bình, trong khói lửa đạn bom của quân thù, Chính trị viên Nguyễn Viết Xuân bị thương, bị gãy nát chân phải vẫn chỉ huy, động viên bộ đội chiến đấu... Và trong giây phút trận địa im hẳn tiếng súng, bỗng vang lên lời hô của Nguyễn Viết Xuân: “Phản lực Mỹ không có gì đáng sợ! Nhằm thẳng quân thù mà bắn!” đã tiếp thêm ý chí cho cán bộ, chiến sĩ Đại đội 3 vững vàng trên mâm pháo, tiếp tục nhả đạn bắn máy bay địch và trở thành khẩu hiệu hành động thi đua bắn rơi máy bay Mỹ, kiên quyết chống chiến tranh phá hoại miền Bắc của không quân Mỹ.
Văn Chính
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét