Thứ Tư, 27 tháng 5, 2020

Những đứa con lạc loài với căn bệnh “tự nhục”

Cụm từ “tự nhục” sẽ không thể được tìm thấy trong bất kỳ bộ Từ điển Tiếng Việt chính thống nào trước kia, mà chỉ trong thời gian gần đây, nó mới xuất hiện khá phổ biến trên các trang mạng xã hội. Cụm từ này dùng để chỉ trạng thái biểu hiện của một bộ phận người trong xã hội, luôn tự hạ thấp bản thân và quốc gia, dân tộc mình xuống, nhưng không phải để biểu hiện sự khiêm nhường, cầu thị, mà trái lại, vừa hạ thấp giá trị của dân tộc mình, vừa có xu hướng đề cao những giá trị ngoại, coi những thứ ngoại lai mà chủ yếu là các “giá trị phương Tây” mới là chuẩn mực, là tiêu chuẩn cần hướng tới. Như vậy, “tự nhục” chính là một dạng “tiêu chuẩn kép”, mà trong con mắt của những kẻ “tự nhục”, những gì thuộc về quốc gia, dân tộc mình sẽ luôn là xấu xa, tiêu cực, ngược lại, những thứ ngoại lai thì luôn mỹ miều, tốt đẹp và được họ ca tụng hết lời.
Sự lây lan của căn bệnh “tự nhục” không chỉ dừng lại ở một số kẻ luôn nhân danh dân chủ, yêu nước, tiến bộ, mà thông qua các công cụ, phương tiện truyền thông, nó bắt đầu có chiều hướng lây lan sang nhiều thành phần xã hội khác nhau, cả người trẻ, cả người ít hiểu biết lẫn người có tri thức, trình độ, thậm chí lây lan sang không ít học giả tên tuổi và một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên. Có thể kể ra đây một vài ví dụ về căn bệnh “tự nhục” của những dạng người này:
Họ “tự nhục” khi nước Việt Nam được hoàn toàn độc lập, dân tộc Việt Nam được hoàn toàn tự do. Tự nhục đến mực thậm tệ khi họ còn cho rằng chúng ta đã đuổi đi “một nền văn minh” sau năm 1954 và nhất là sau năm 1975. Thật không thể chấp nhận được!
Nói về thiên tai, khi xảy ra sự cố cháy rừng ở Hà Tĩnh, họ hô hào “trực thăng cứu hỏa đâu”… rồi nhất loạt đổ cho “cộng sản ăn tiền thuế của dân”. Trong khi đó, vụ cháy nhà thờ Đức Bà ở Pa – ri, hay vụ cháy rừng đang diễn ra cả hai tháng ở Úc, cả Pháp và Úc đều sử dụng các công cụ, phương tiện cứu hỏa không khác gì Việt Nam… thì hạng người “tự nhục” lại “pray for”. Thật khó hiểu!
Nói về thể thao, khi chủ nhà Philippines bị phê phán về cung cách tổ chức SEAGames 2019, các thành phần “tự nhục” cho rằng: “Việt Nam đã hơn gì chưa mà nói”, “rồi người ta một năm chịu nhiều bão, được thế là tốt rồi”… Ấy thế mà, khi Việt Nam chúng ta đăng cai tổ chức các sự kiện quốc tế từ APEC, các hội nghị ASEAN, cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ – Triều… thì họ lại không tin, thậm chí còn rêu rao “Cộng sản ngăn cấm người dân tiếp cận Donal Trump”, “bảo vệ nguyên thủ nước người ta mà thế à”… Nực cười nhất là khi đội tuyển Việt Nam vô địch bóng đá nam trong kỳ SEAGames vừa qua thì họ lại bĩu môi, dè bỉu “chỉ là cái ao làng thôi”. Ô hay, chắc chẳng có gì làm họ tin vào sự phát triển của đất nước và Việt Nam phải tệ – đó chính xác là điều duy nhất những kẻ “tự nhục” tin.
Còn vô vàn những điều “tự nhục” đến ngỡ ngàng: họ nhục vì đồng bào họ ăn thịt chó mà quên rằng Hàn quốc cùng nhiều quốc gia khác, thịt chó được coi là một phần của văn hóa ẩm thực; họ nhục vì dân tộc Việt Nam không tạo ra nhạc Rock and roll mà quên rằng Nhã nhạc cung đình Huế, hát ca trù hay câu quan họ Bắc Ninh… của Việt Nam đã được UNESCO công nhận là giá trị văn hóa phi vật thể, đó là niềm mơ ước của bao quốc gia, dân tộc khác. Buồn cười hơn là với họ – những kẻ tự nhục – tất cả những gì còn khiếm khuyết, các thói hư, tật xấu trong xã hội đều từ một nguồn gốc là “do cộng sản” mà ra.
Đất nước Việt Nam đang từng ngày thay da, đổi thịt, vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế ngày càng được nâng cao, thế và lực của ta đã mạnh hơn hẳn so với trước kia. Đó là một thực tế đáng tự hào và cũng đặt ra những thách thức to lớn, đòi họi mọi người dân nước Việt phải nỗ lực hơn nữa, trước hết là để vượt qua chính mình, bởi bằng lòng với cái đã đạt được là dấu hiệu của sự thụt lùi, suy vong. Chẳng hề ngẫu nhiên khi các thế lực thù địch lại ra sức hô hào, cổ xúy cho tư tưởng “tự ti” dân tộc, bằng cách này hay cách khác gieo rắc trạng thái tâm lý “tự nhục” trong một bộ phận người Việt. Mục đích của những hành động đó, không gì khác ngoài việc gây tâm lý e dè, tự ti trong nhân dân, xuyên tạc thành quả xây dựng, phát triển đất nước, gây xói mòn lòng tin của nhân dân vào công cuộc đổi mới, qua đó hòng phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và chống phá sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Vi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét