Vụ án Hồ Duy Hải diễn
ra cách đây 12 năm và kéo dài đến nay, thu hút sự quan tâm đặc biệt của công
luận trong và ngoài nước. Để xem xét toàn diện bản chất vụ án và quá trình tố
tụng, từ ngày 6-8/5/2020, Hội đồng Thẩm phán TAND Tối cao mở phiên giám đốc thẩm.
Tuy nhiên, nhiều đối tượng lợi dụng sự kiện này để xuyên tạc vụ án, bản chất
của nền tư pháp XHCN, diễn biến tình hình theo chiều hướng “chính trị hóa” vụ án này.
Tung
hỏa mù, suy diễn một chiều
Cụ thể, ngày
8/5/2020, Đài BBC đưa bài viết của đối tượng Nguyễn Văn Đài (đối tượng cầm đầu
của tổ chức “Hội anh em dân chủ” vốn
đã 2 lần bị kết án tù về tội “Tuyên
truyền chống nhà nước” và bị trục xuất sang Đức). Nội dung phát biểu xuyên
tạc về vụ án Hồ Duy Hải và cho rằng “Tòa
Việt Nam chỉ có tam quyền phân lập mới hết được án oan sai. Với chế độ Cộng
sản, họ chỉ coi luật sư là vật trang trí cho đủ phiên tòa, để họ tránh sự chỉ
trích từ quốc tế, cũng như từ người dân, vai trò của luật sư ít quan trọng...
Sau khi xem hồ sơ, cùng với tất cả chứng cứ mà các luật sư của Hồ Duy Hải đã
biện luận trước tòa trước đây, tôi cho rằng đây là một vụ án oan sai”.
Không thể phủ nhận
tính chất đặc biệt nghiêm trọng và mức độ phức tạp của vụ án, trong đó có sai
sót của cơ quan tố tụng địa phương đã được chỉ ra trong kháng nghị và tại phiên
tòa. Tuy nhiên, lợi dụng vào diễn biến xét xử giám đốc thẩm vụ án, nhiều cơ
quan truyền thông quốc tế, mạng Internet, các trang phản động hải ngoại và mạng
xã hội lợi dụng để tung các bài viết, phân tích theo hướng suy diễn, xuyên tạc.
Từ đó miệt thị chế độ, nền tư pháp, cơ quan tố tụng; khoét sâu nỗi đau gia đình
bị can, quy kết, suy diễn, chính trị hóa vụ án; kích động, gây tâm lý hoang
mang, mất niềm tin của nhân dân.
Và
luận điệu đòi “tam quyền phân lập”
“Tam quyền phân lập” từ lý thuyết đến thực tiễn mô hình, thể chế nhà nước được
hình thành, phát triển trong cuộc đấu tranh của giai cấp tư sản chống chế độ
phong kiến quân chủ chuyên chế. Mô hình tổ chức nhà nước của Mỹ là một điển
hình của thể chế “tam quyền phân lập”,
được coi là văn minh, dân chủ tư sản. Tuy nhiên, liệu “tam quyền phân lập” có
hết được án oan sai không? Câu trả lời không. Hãng thông tấn Reuters dẫn công
bố báo cáo của Tổ chức theo dõi có tên National Registry of Exonerations cho
biết, kỷ lục năm 2015 ở Mỹ có 149 trường hợp được công bố giải oan, với những
người được hủy án đã ở tù trung bình khoảng 14 năm.
Như vậy, án oan sai
là vấn đề không chỉ của nền tư pháp bất kỳ nước nào, không phân biệt chế độ
chính trị xã hội, thể chế quyền lực nhà nước, trình độ phát triển kinh tế, xã
hội. Nó phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, trong đó có năng lực, ý thức, trách
nhiệm của tổ chức, cá nhân trong quá trình hoạt động tố tụng của mỗi vụ án cụ
thể. Thể chế “tam quyền phân lập” không thể là phương thức và giải pháp duy
nhất, phù hợp để giải quyết vấn đề án oan sai hiệu quả.
Đối với Việt Nam,
Cương lĩnh của Đảng xác định: Tất cả quyền lực Nhà nước thuộc về nhân dân, vì
nhân dân. Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân, mà nền tảng là liên minh
giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức, có sự phân công,
phối hợp và kiểm soát giữa các cơ quan trong việc thực hiện quyền lập pháp,
hành pháp và tư pháp”.
Đối với hoạt động
điều tra, truy tố, xét xử ở nước ta, việc để xảy ra một số vụ án oan, sai đã
được cơ quan tiến hành tố tụng chỉ ra và các trường hợp đó được đền bù oan, sai
theo Nghị quyết 388/2003 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Còn trong vụ án Hồ Duy
Hải, phán quyết của Hội đồng thẩm phán TAND tối cao chỉ rõ những sai sót chuyên
môn của cơ quan tiến hành tố tụng địa phương, nhưng sai sót đó không làm thay
đổi bản chất vụ án. Do đó, không thể suy diễn, thổi phồng vụ án rồi đưa ra yêu
cầu “tam quyền phân lập” để chống
oan, sai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét