Thương con là đúng, nhưng phải thương sao cho đúng cách. Nghĩ về hành vi dã mãn của Hồ Duy Hải chắc nhiều người phải rùng mình, khiếp sợ. Vậy mà bà mẹ của Hải dưới sự "xúi giục", "cổ xúy" của đám "dân chủ" kều gào như đúng rồi. Tôi xin nhắc lại vụ việc một tý để mọi người hình dung sự dã mãn của đối tượng Hồ Duy Hải, đó là Hải thường đến Bưu cục Cầu Voi (xã Nhị Thành, huyện Thủ Thừa) đặt mua báo nên quen nữ nhân viên Nguyễn Thị Ánh Hồng (23 tuổi). Tối 13/1/2008, Hải đến nơi làm việc của Hồng chơi, cùng trực đêm đó còn có Vân (21 tuổi, em họ Hồng).
Anh
ta nảy sinh ý định quan hệ tình dục với Hồng, nên đưa tiền cho cô em đi mua
trái cây. Khi chỉ còn hai người, anh ta kéo Hồng vào phòng ngủ nhưng bị chị chống
cự đạp vào bụng rồi chạy xuống bếp. Hải bóp cổ nạn nhân, vớ con dao và thớt gỗ
gần đó sát hại. Sợ bị bại lộ, Hải giết luôn Vân khi cô đi mua trái cây về.
Gây
án xong Hải lấy 1,4 triệu đồng, 40 sim điện thoại của bưu điện, điện thoại và một
số nữ trang của các nạn nhân. Mấy hôm sau, anh ta mang điện thoại nữ trang lên
TP HCM bán lấy 3,7 triệu đồng tiêu xài rồi quay về mang quần áo mặc lúc gây án
ra sau vườn nhà bà Len (dì ruột) đốt.
Nó
dã man vậy đó thưa bà con. Vậy mà giờ đây, xem video này bạn nghĩ gì? Tôi thì
nghĩ đến hoàn cảnh gia đình của hai nạn nhân bị Hồ Duy Hải giết mà thương vô
cùng. Hai nạn nhân bị Hồ Duy Hải Hoàn cảnh thật trớ trêu, người em kế chị Hồng
bị tật nguyền bẩm sinh, hiện 35 tuổi nhưng nằm một chỗ, mọi sinh hoạt, ăn uống
phải có người lo. Cuộc sống gia đình bà Thắm (mẹ của Hồng) nhiều khó khăn. Nhà
chỉ có 2 công đất đang trồng dừa nên chồng bà, ông Nguyễn Văn Mừng phải đi làm
thuê ở nhà máy xay xát lúa gạo. Hai người em của chị Hồng thì một người đang đi
làm công nhân, một người đi học tại một trường cao đẳng ở TP.HCM.
Cuộc
đời chị Hồng chưa được ngày nào sung sướng. Mẹ chị Hồng chia sẻ: “Được đi làm ở
bưu điện, Hồng thường nói với vợ chồng tôi là sẽ dành dụm dụm tiền lương để lo
cho em đi học, một phần lo cho cha mẹ có tiền chợ, may sắm quần áo. Điều mong ước
hết sức giản dị như vậy nhưng không thành sự thật”.
Phần
mộ của hai cô gái xấu số nằm cạnh nhau ở phía sau vườn cây xoài đang mùa cho
trái chín. Chị Hồng và chị Nguyễn Thị Thu Vân là chị em bà con chú bác, nhà ở gần,
chơi thân từ tấm bé. Lớn lên, chị Hồng và chị Vân học chung trường, sau đó cùng
nộp đơn xin vào làm tại Bưu cục Cầu Voi. Tưởng đi làm cùng nơi để chị em dễ đùm
bọc lẫn nhau. Không ngờ, sinh ra lớn lên một nơi và ngày theo ông bà cũng cùng
một địa điểm. Nhà cha mẹ chị Vân ở gần đó. Cuộc sống của cha mẹ nạn nhân cũng
chỉ gắn bó với đồng làm lúa. Rất khó khăn.
Càng
thương cho số phận hai nạn nhân bị cắt cổ chết thì lại càng căm phẫn hành động
dã màn của Hồ Duy Hải. Nghĩ sao khi vụ án đã quá rõ ràng, vậy mà một số kẻ đứng
ngoài cuộc cứ xúi giục, phản đối bản án như đúng rồi. Giết người thì phải đền mạng.
Quy luật ở đời có thế mà cũng không hiểu. Đằng này giết hai mạng người mà chỉ đền
được có một mạng người còn đứng đó mà kêu gào chi nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét