Yêu nước là một truyền thống quý báu của dân tộc Việt
Nam. Trong cuộc chiến chống đại dịch Covid 19, một lần nữa, chúng ta lại thấy
tinh thần đó sục sôi, với sự chung sức, chung lòng của cả hệ thống chính trị và
đông đảo nhân dân cả nước. Vậy mà, đâu đó, vẫn có những kẻ, nhân cơ hội, ra sức
tuyên truyền chống phá đất nước. Phải chăng khi mà lòng tin của nhân dân vào
Đảng, vào chế độ được nâng cao, thì cũng là lúc các thế lực thù địch hoang
mang, lo lắng cho âm mưu, thủ đoạn phản động chống Đảng Cộng sản Việt Nam bất
thành?
Trên trang fanpage của tổ chức khủng bố Việt Tân không
khó để chúng ta có thể tìm thấy những bài viết dạng “thắp lửa yêu nước trong
dân” hoặc “yêu nước không phải là yêu đảng”… Ở đó, chúng rêu rao rằng: “Tổ quốc
là mãi mãi, thể chế chính trị là nhất thời”…Tiêu biểu trong đó có bài viết của
Đỗ Ngà đăng trên trang badamxoe ngày 13/4/2020.
Tóm lại, theo những kẻ đang rao giảng về lòng yêu nước đó
thì yêu nước chỉ có hai xu thế: một là dạng phê phán, chống đối thể chế chính
trị đương thời; hai là yêu nước lệch lạc, không biết phân biệt tốt hay xấu. Như
vậy, trong tư duy của những kẻ đó thì yêu nước mặc nhiên gắn với trạng thái
“yêu” hoặc “ghét” chế độ. Vậy tại sao, Đỗ Ngà, Đồ Hiếm… cùng hàng loạt tên tuổi
khác lại nói “yêu nước không phải là yêu đảng”… Liệu có phải họ đang tự mâu
thuẫn khi nói “không thể đánh đồng yêu nước với yêu chế độ” nhưng rồi chính họ
lại khẳng định yêu nước chỉ có thể là đồng tình hoặc chống đối lại thể chế
chính trị đương thời? Rõ rang đó là sự nhầm lẫn hay nhập nhằng gì ở đây?
Khẳng định là không! Những kẻ bán nước đó không hề nhầm
lẫn. Bởi hơn ai hết, chính chúng là những kẻ đã và đang ra sức bảo vệ cho cái
hồn ma ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn. Khoác lên mình những bộ cánh đẹp đẽ về
“dân chủ”, “nhân quyền”, mục đích những việc làm của họ không gì khác là nhằm
bảo vệ cái chế độ tay sai, mà nhờ nó, họ có được của cải, địa vị, bất chấp những
thứ đó có được là nhờ vào việc áp bức, nô dịch chính đồng bào của mình. Với họ,
“yêu nước” phải là thâm thù chế độ Cộng sản – chế độ đã cùng toàn dân đạp tan
những xiềng xích nô dịch mà đế quốc, tay sai áp lên tròng cổ của nhân dân ta
trong lịch sử bao năm qua.
Yêu
nước, thương nòi là truyền thống vốn có lâu đời nhất của xã hội loài người. Tuy
nhiên, yêu nước bao giờ cũng khó định nghĩa vì “nước” và “yêu” đều là hai khái
niệm có phạm trù rất rộng, mỗi người sẽ có cách hiểu khác nhau.
Mấy năm trước, tôi có tình cờ đọc được trên mạng bức tâm
thư của một thanh niên Việt Nam đang lao động và học tập tại Nhật Bản gửi tới
tổ chức khủng bố Việt Tân. Nội dung của bài viết có thể tóm gọn ở 2 nội dung:
một là bày tỏ những tình cảm, sự biết ơn sâu sắc của hầu hết thế hệ thanh niên
Việt Nam dành cho các thế hệ Cha Ông đi trước đã hy sinh để thống nhất non
sông, đất nước, đồng thời bày tỏ sự tin tưởng tuyệt đối vào chế độ XHCN và sự
lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; hai là, bày tỏ thái độ phản đối của thanh
niên Việt Nam hiện nay với những âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch với
đại ý: những kẻ bán nước thì không thể dạy cho nhân dân Việt Nam phải yêu nước
như thế nào, càng không thể dạy cho những người đã phải đổ bao xương máu để
giành độc lập, thống nhất cho Tổ quốc phải làm gì để bảo vệ đất nước thân yêu
này. Xin trích lại một câu trong bài viết của người thanh niên đó thay cho lời
kết: “Chúng tôi, những người Việt Nam yêu nước, những người Việt Cộng yêu Tổ
quốc, thương giống nòi, tự biết phải làm gì để thay đổi những cái chưa tốt,
phát huy những cái tốt ở Quê hương chúng tôi. Chúng tôi không có cái khoái cảm
đặc biệt khi làm tay sai cho ngoại bang như các bạn, nên các bạn đừng phiền
công cuộc xây dựng, đổi mới của Đất nước chúng tôi nữa nhé”./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét