“Chủ nghĩa chống cộng” ở Việt Nam khi
Đảng Cộng sản Việt Nam chưa ra đời là sự chống lại xu hướng du nhập, hiểu biết
về chủ nghĩa Mác - Lênin, về Cách mạng Tháng Mười Nga. Sau khi Nguyễn Ái Quốc
hợp nhất các tổ chức cộng sản, thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam và công khai
con đường phát triển của Việt Nam trong Chánh cương vắn tắt của Đảng năm 1930
là: “chủ trương làm tư sản dân quyền cách mạng và thổ địa cách mạng để đi tới
xã hội cộng sản”(2) thì “chủ nghĩa chống cộng” đã tấn công trực tiếp vào Đảng
ta. Khi Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng ta lãnh đạo cách mạng giành được thắng lợi
và trở thành một nước XHCN thì “chủ nghĩa chống cộng” càng tìm mọi cách tấn
công điên cuồng vào Đảng, vào chế độ XHCN ở Việt Nam. Để chống phá Việt Nam
nhằm thực hiện âm mưu đen tối là lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam, “chủ nghĩa
chống cộng” không từ âm mưu, thủ đoạn nào để chống phá trên tất cả các lĩnh vực
kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hóa, khoa học, quân sự, đối ngoại…
Thời gian qua, “chủ nghĩa chống cộng”
lợi dụng thành tựu của cuộc cách mạng khoa học - công nghệ hiện đại, nhất là sự
bùng nổ của Internet và mạng xã hội để tiếp tục đưa ra những học thuyết chính
trị - xã hội phản động, phản khoa học hòng thay thế chủ nghĩa Mác - Lênin, tư
tưởng Hồ Chí Minh; xuyên tạc, bôi nhọ CNXH hiện thực ở Việt Nam; phủ nhận sứ
mệnh lịch sử của giai cấp công nhân, vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam; đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đòi “phi chính trị hóa” lực
lượng vũ trang nhân dân; đòi tự do hóa tư tưởng vô nguyên tắc và tư nhân hóa
toàn diện nền kinh tế...
“Chủ nghĩa chống cộng” lợi dụng sự sụp
đổ của mô hình CNXH hiện thực ở các nước Đông Âu và Liên Xô, phong trào cộng
sản và công nhân quốc tế tạm thời lâm vào thoái trào; lợi dụng những yếu kém,
khó khăn và thách thức trong quá trình xây dựng CNXH ở Việt Nam… để ra sức
xuyên tạc, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, vai trò lãnh
đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam; phủ nhận những thành tựu to lớn sự nghiệp xây
dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN; cổ xúy cho chủ nghĩa tư bản... “Chủ nghĩa
chống cộng” lợi dụng vấn đề dân tộc, dân chủ, tôn giáo, nhân quyền để chống phá
Việt Nam nhằm áp đặt dân chủ, nhân quyền, tự do kiểu phương Tây, can thiệp
trắng trợn vào công việc nội bộ của nước ta và thúc đẩy cái gọi là “cách mạng
màu sắc” nhằm lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam, bất chấp luật pháp quốc tế.
“Chủ nghĩa chống cộng” còn sử dụng chiến
lược “diễn biến hòa bình” để chống phá Việt Nam một cách toàn diện nhằm thực
hiện âm mưu “không đánh mà thắng”. Chiến lược “diễn biến hòa bình” chống CNXH,
chống độc lập dân tộc của chủ nghĩa đế quốc đối với Việt Nam, với 3 nội dung cơ
bản là dân chủ hóa chính trị, tự do hóa kinh tế, và áp đặt văn hóa, lối sống tư
sản. Thủ đoạn của chiến lược “diễn biến hòa bình” là đánh mềm, đánh ngầm, đánh
sâu, đánh hiểm để thực hiện âm mưu phá hoại toàn diện, “chiến thắng không cần chiến
tranh”, “nhuộm đen các thế hệ thanh niên”... ở Việt Nam. Về phương thức tiến
hành chiến lược “diễn biến hòa bình” là kết hợp chống phá công khai với bí mật,
hợp pháp với bất hợp pháp; triệt để lợi dụng những hạn chế, khiếm khuyết trong
công cuộc xây dựng và phát triển đất nước của Việt Nam, tạo dựng lực lượng
chống đối từ bên trong, làm cho Việt Nam tự suy yếu, “tự diễn biến, tự chuyển
hóa”; “chủ nghĩa chống cộng” đặc biệt “đặt trọng tâm” vào chống phá Đảng Cộng
sản Việt Nam, tìm mọi cách thúc đẩy chuyển hóa đội ngũ cán bộ cao cấp của Đảng,
Nhà nước và thực hiện “phi chính trị hoá” lực lượng vũ trang; khi thấy có điều
kiện, thời cơ sẽ kết hợp “diễn biến hòa bình” với bạo loạn lật đổ để nhanh
chóng lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét