Chống tham ô, lãng phí và quan
liêu như một “thứ giặc trong lòng”. Nếu chiến sĩ và nhân dân ra sức chống ngoại
xâm mà quên chống giặc nội xâm, như thế là chưa làm tròn nhiệm vụ của mình”.
Người luôn nhấn mạnh phải nghiêm trị các hành vi tham ô, lãng phí theo quy định
của pháp luật, không được nể nang người có chức vụ, địa vị, với mục đích bảo vệ
công lý, đảm bảo sự nghiêm minh của pháp luật, răn đe, làm gương cho những người
đang hoặc có ý định tham ô. Người chỉ thị “Pháp luật phải thẳng tay trừng trị
những kẻ bất liêm, bất kể kẻ ấy ở địa vị nào, làm nghề nghiệp gì”. Và câu chuyện
“Diệt sâu mới cứu được cây” cho thấy sự nhất quán giữa lời nói và hành động của
Người trong việc kiên quyết xử lý hành vi tham ô, lãng phí của cán bộ.
Năm 1950, Đại tá Trần Dụ Châu - Cục
trưởng Cục Quân nhu bị phát hiện lợi dụng chức quyền tham ô ăn chơi, bị kết án
tử hình. Trước ngày thi hành án, Trần Dụ Châu gửi đơn lên Bác xin được khoan hồng.
Phút cuối, ông Trần Đăng Ninh đến gặp Bác Hồ xin ý kiến, Bác chỉ cho xem một
cây xoan héo lá, úa ngọn và hỏi lý do tại sao cây sắp chết.
Ông Ninh trả lời: “Dạ, vì thân
cây bị sâu đục một lỗ rất to, chảy hết nhựa!”.
Bác hỏi: “Thế theo chú muốn cứu
cây thì phải làm gì?”.
Ông Ninh trả lời: “Dạ, phải bắt
và giết hết những con sâu ấy đi ạ”.
Bác gật đầu: “Chú nói đúng đấy, với
loài sâu mọt đục khoét nhân dân cũng vậy. Nếu phải giết đi một con mà cứu được
cả rừng cây thì việc đó là cần thiết, hơn nữa là nhân đạo”.
Sau một đêm trắng, Hồ Chủ tịch ký
bác đơn của Trần Dụ Châu và bản án được thi hành. Vụ án được đăng đầy đủ, công
khai trên báo Cứu quốc (đăng bốn kỳ). Số báo này còn được chuyển vào vùng địch
tạm chiếm và tới kiều bào ta ở nước ngoài.
Qua câu chuyện, chúng ta rút được
những bài học, đó là:
- Phải nghiêm khắc xử lý các hành
vi tham nhũng, lãng phí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét