Đại hội đảng bộ các cấp nhiệm kỳ 2020-2025 đã và đang được tổ chức
trong năm 2020. Đây là sự kiện chính trị có ý nghĩa trọng đại của đất nước, là
đợt sinh hoạt chính trị sâu rộng trong toàn Đảng, toàn dân, toàn quân. Chuẩn
bị tốt nhất về mọi mặt là yếu tố, tiền đề hết sức quan trọng để tổ chức thành
công đại hội đảng các cấp, tiến tới Đại hội XIII của Đảng. Theo đó, đại hội
đảng bộ các cấp cần chuẩn bị kỹ cả về nội dung báo cáo chính trị và công tác
nhân sự. Đặc biệt, việc chuẩn bị nhân sự đại hội có vị trí, ý nghĩa cực kỳ quan
trọng, là nhân tố bảo đảm cho thành công của đại hội và triển khai thực hiện
nghị quyết của đại hội. Qua đó củng cố niềm tin vào sự lãnh đạo sáng suốt, đúng
đắn của Đảng; tạo không khí phấn khởi, đồng thuận trước thềm đại hội đảng các
cấp.
Thế nhưng trên internet, mạng xã hội và một số “diễn đàn”, các thế lực
thù địch, phần tử cơ hội cố tình đưa nhiều thông tin sai lệch, xuyên tạc về đại
hội đảng bộ các cấp và Đại hội XIII của Đảng Cộng sản Việt Nam, đặc biệt là
tuyên truyền xuyên tạc về công tác chuẩn bị đại hội. Họ dựng chuyện và “quy
chụp” rằng, “việc chuẩn bị đại hội như là hoạt động thay cho đại hội, xóa bỏ
quyền của các đại biểu dự đại hội”; rằng công tác quy hoạch và đào tạo cán bộ
cốt cán cho Đại hội XIII là Ban Chấp hành Trung ương khóa XII đã “tước đi quyền
tự do, dân chủ trong việc ứng cử, đề cử và bầu cử của các đại biểu dự Đại hội
XIII”… Các luận điệu dưới mác góp ý trên, kỳ thực là mưu toan xóa bỏ vị trí,
vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam được quy định trong Điều 4 – Hiến
pháp 2013.
Vấn đề đảng
chính trị và dân chủ, với nghĩa chung nhất, phổ biến, dân chủ là quyền lực
thuộc về nhân dân. Còn đảng là tổ chức chính trị mang bản chất giai cấp, là sự
liên kết tự nguyện những người cùng chí hướng và cùng quyền lợi.Nói cho cùng,
bản chất của đảng chính trị chính là bản chất giai cấp.Trong xã hội có giai
cấp, thậm chí nhiều giai cấp, sự xuất hiện của một đảng hay nhiều đảng chính
trị cũng là lẽ bình thường. Dù dưới màu sắc chính trị hay xã hội, dân tộc hoặc
tôn giáo, tên gọi có khác nhau, nhưng đảng thực chất là đảng chính trị, đảng
nào cũng đều hướng tới việc cầm quyền, trong việc giành, giữ, thực thi quyền
lực nhà nước.Tùy thuộc vào hoàn cảnh lịch sử cụ thể, tương quan lực lượng giữa
các giai cấp, các bộ phận trong một giai cấp, mỗi nước có thể có một đảng hoặc
nhiều đảng.Không có một đảng lãnh đạo hoặc không lập được liên minh lãnh đạo
giữa các đảng thì tất yếu đất nước sẽ rơi vào tình trạng vô chính phủ và hỗn
loạn.
Dân chủ, dưới
sự lãnh đạo của đảng chính trị là dành cho số đông hoặc dành cho thiểu số.Lịch
sử các hình thái dân chủ không nằm ngoài điều đó. Dưới chủ nghĩa tư bản, dân chủ
nằm trong tay giai cấp tư sản, được tổ chức thành nhà nước tư sản và nhà nước
đó bảo đảm quyền dân chủ cho một số ít người là giai cấp tư sản nhằm chống lại
đông đảo những người lao động. Họ nói, dân chủ là phải đa đảng.Nhưng thực tế
lại không như vậy. Chẳng hạn, ở My – được mệnh danh là “thiên đường tự do”,
trong suốt hàng trăm năm qua kể từ khi ra đời, trong bối cảnh nhiều đảng, nhưng
thực chất chỉ có hai đảng lớn nhất của giai cấp tư sản thay nhau cầm quyền. Tuy
là hai đảng nhưng khó ai có thể tìm thấy sự khác nhau về bản chất, về lập
trường giai cấp và hệ tư tưởng giữa hai đảng đó, và nếu có khác nhau thì chỉ ở
tên gọi và một số chính sách nhất định mà thôi.
Trong XHCN,
dân chủ là quyền làm chủ đất nước, xã hội và làm chủ bản thân mình một cách
toàn vẹn. Nhà nước thuộc về nhân dân, do nhân dân bầu ra một cách dân chủ, công
khai và vì lợi ích của nhân dân. Quyền lực của nhà nước thuộc về nhân dân lao
động và được quyết định bởi chính nhân dân. Nói cách khác, Nhà nước pháp quyền
XHCN là công cụ trong tay nhân dân, để nhân dân thực hiện quyền làm chủ một
cách toàn diện và tự do, nhằm bảo vệ quyền làm chủ của chính mình và độc lập,
chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, tôn trọng độc lập, chủ
quyền của dân tộc khác.
Bên cạnh đó
thể chế chính trị, Nhà nước pháp quyền đó cũng chống lại tất cả những gì xâm
phạm tới và làm tổn hại tới quyền dân chủ của nhân dân lao động. Do đó, dân chủ
XHCN vừa là mục tiêu cao cả, vừa là động lực căn bản và mạnh mẽ của sự phát
triển xã hội và tiến bộ toàn diện không ngừng của nhân dân, đất nước với phẩm
giá con người được thừa nhận một cách đầy đủ, tôn trọng, bảo vệ.
Lấy hiện
trạng ngày nay xã hội còn những tồn tại, những hạn chế, nhiều vấn đề mất dân
chủ, điển hình là những vụ án mà cá nhân lãnh đạo vi phạm nghiêm trọng nguyên
tắc tập trung dân chủ để quy đó là lỗi cơ chế, là lỗi hệ thống? Đó là sự quy
kết hoàn toàn sai lệch.Không có bất cứ xã hội nào tránh được những hạn chế khi
thực hiện. Với Việt Nam, việc cải tạo xã hội cũ, xây dựng xã hội mới XHCN tất
còn nhiều tồn tại chưa dễ gì gỡ bỏ và việc xảy ra những vấn đề mất dân chủ là
biểu hiện của tồn tại xã hội mà chúng ta đang đấu tranh, ngăn ngừa, đó không
phải là bản chất của xã hội XHCN.
Như vậy, có
thể thấy bằng giọng điệu tinh vi để vu khống chế độ do Đảng Cộng sản Việt Nam
lãnh đạo sẽ không có dân chủ, họ cổ súy tư tưởng bài xích Đảng, từ đó thúc đẩy
đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đòi thực hiện nhà nước “tam quyền phân
lập”. Phương thức, thủ đoạn rất nguy hiểm mà phần tử cơ hội chính trị, phản
động sử dụng trong các “kiến nghị”, “góp ý”, “trao đổi” là đề và gửi đến cơ
quan cao nhất của Đảng, đến lãnh đạo Đảng, Nhà nước, sau đó phát tán trên các
trang mạng hải ngoại, blog phản động, mạng xã hội. Chúng ta cần phải tỉnh táo
nhận diện, tránh bị cuốn vào trận địa xảo trá của họ, dẫn tới tư tưởng hoài
nghi, hoang mang, dao động, suy giảm niềm tin với Đảng./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét