Nhân
danh đổi mới, dân chủ, nhiều người hiện vẫn ra sức tuyên truyền rằng: “Đa đảng
tốt hơn một đảng vì các đảng sẽ phải cạnh tranh nhau trong việc giành phiếu bầu
của người dân. Đảng nào lạm quyền sẽ bị các đảng khác tố cáo, người dân sẽ
không bỏ phiếu ủng hộ nữa. Như vậy, người dân sẽ giám sát được quyền lực nhà nước,
đó mới thực sự là dân chủ”.
Mới
nghe qua thì thực là có lý. Song sự thật hệ thống chính trị đa đảng phái ở
phương Tây ra đời lại là nhằm mục đích kiểm soát phổ thông đầu phiếu, hay nói
cách khác là vô hiệu hóa quyền lực của lá phiếu bầu, chứ không phải nhằm mục
đích giúp lá phiếu bầu kiểm soát quyền lực nhà nước.
Với
những gì đã xảy ra ở Ukraina, Thái Lan, Mỹ Latinh, Trung Đông, hoặc ngay cả
Pháp cho chúng ta thấy được tính ưu việt của “đa đảng”.
Việc
tuyên truyền và phán xét một cách chung chung kiểu như “đa đảng là tốt vì nó
giúp người dân kiểm soát quyền lực nhà nước” chỉ là lời lẽ ngụy biện để lừa phỉnh
nhân dân, là luận điệu sáo rỗng của giai cấp tư sản và tầng lớp tiểu tư sản
luôn mơ tưởng đoạt quyền lực của nhân dân.
Đối
với Đảng cộng sản Việt Nam, chính đảng cầm quyền ở Việt Nam, Chủ tịch Hồ Chí
Minh đã khẳng định và cũng là căn dặn: “Ngoài lợi ích của dân tộc, của Tổ quốc,
thì Ðảng không có lợi ích gì khác”. Chúng ta không cần và không chấp nhận đa đảng
là bởi:
Thứ
nhất, những luận điệu đòi đa nguyên đa đảng ở Việt Nam đều do các đối tượng bất
mãn với chế độ do nhân dân làm chủ, các thế lực trong và ngoài nước thù địch với
lợi ích chung của dân tộc Việt Nam, không đại diện cho nguyện vọng của đông đảo
nhân dân Việt Nam. Những người tuyên truyền đòi đa đảng ở Việt Nam không hề nhằm
muốn Việt Nam phát triển, nhân dân Việt Nam được ấm no, hạnh phúc, mà họ muốn
Việt Nam lâm vào tình cảnh hỗn loạn, xung đột, từ đó xóa bỏ vai trò lãnh đạo của
Đảng Cộng sản Việt Nam, hướng lái Việt Nam đi theo con đường tư bản chủ nghĩa.
Thứ
hai, Đảng Cộng sản Việt Nam trở thành lực lượng duy nhất lãnh đạo cách mạng và
nhân dân Việt Nam là sự lựa chọn của lịch sử. Lịch sử cách mạng Việt Nam đã phủ
định đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập như một tất yếu tự nhiên. Nền chính
trị nhất nguyên ở nước ta là do nhân dân lựa chọn từ chính những trải nghiệm
trong lịch sử đấu tranh giải phóng dân tộc và sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Thứ
ba, Đảng Cộng sản Việt Nam đã và đang khẳng định là lực lượng duy nhất có khả
năng lãnh đạo cách mạng và nhân dân Việt Nam. Nhân dân Việt Nam dưới sự chỉ đạo
dẫn dắt của Đảng Cộng sản Việt Nam đã được sống tự do trong hòa bình và nền
chính trị ổn định nhất thế giới. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự nghiệp cách mạng
ở nước ta đã đem lại những quyền cơ bản nhất cho quốc gia, dân tộc và toàn thể
nhân dân lao động. Đó là độc lập, tự do cho dân tộc; là quyền tự quyết dân tộc,
quyền bình đẳng với mọi quốc gia khác trong việc lựa chọn con đường phát triển
đi lên của mình; là quyền bình đẳng giữa các dân tộc, giữa các thành phần kinh
tế; quyền tự do làm giàu theo pháp luật, phát huy dân chủ gắn liền với giữ vững
kỷ cương xã hội; là sự phát triển trong đa dạng các sắc màu văn hóa dân tộc; là
sự tiến bộ trong giáo dục, văn hóa, xã hội, khoa học và công nghệ nhằm mục tiêu
vì sự tiến bộ và phát triển toàn diện con người…
Những
thành tựu không thể phủ nhận của đất nước trong suốt các giai đoạn cách mạng đã
khẳng định và ngày càng củng cố vững chắc hơn vai trò lãnh đạo của Đảng cộng sản
Việt Nam đối với sự nghiệp phát triển của dân tộc Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét