Mọi người đều biết, tôn giáo là một thực thể xã hội bao gồm
các thành tố: Niềm tin tôn giáo, hệ thống biểu tượng, nghi lễ; hệ thống giáo
thuyết; tổ chức nhân sự điều hành việc đạo và đông đảo các tín đồ... Hoạt động
tôn giáo không chỉ thuần túy nhằm thỏa mãn nhu cầu tinh thần của tín đồ, chức
sắc, nhà tu hành, mà còn liên quan đến các lĩnh vực của đời sống xã hội.
Với tư cách như vậy, tôn giáo không thể đứng ngoài xã hội,
ngoài pháp luật và phải chịu sự quản lý của Nhà nước. Thực tiễn cho thấy, tôn
giáo và hoạt động tôn giáo ở bất kỳ quốc gia nào trên thế giới không thể đứng
ngoài pháp luật của quốc gia đó. Ở nước ta, việc quản lý Nhà nước về tôn giáo
đã được quy định trong Hiến pháp và pháp luật; trong đó, xác định rõ quyền hạn
hoạt động của các tổ chức, cá nhân tôn giáo trên các lĩnh vực quản đạo, hành
đạo, truyền đạo; hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo phải đúng theo quy định của
pháp luật, phù hợp với đạo đức, văn hóa và thuần phong mỹ tục của dân tộc...
Tuy nhiên, với mục đích xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng
Cộng sản, xóa bỏ chế độ XHCN ở Việt Nam, các thế lực thù địch, phản động trong
và ngoài nước không từ một thủ đoạn nào để chống phá cách mạng nước ta; trong
đó, vấn đề tín ngưỡng, tôn giáo là một trọng điểm của chúng. Hiện nay, dưới
chiêu bài tự do tín ngưỡng, tôn giáo, chúng thực hiện các bước chống phá rất
quyết liệt, từ thấp đến cao, lúc âm thầm lặng lẽ, nhưng khi cần cũng hành động
rất trắng trợn công khai, trên nhiều khía cạnh.
Trước hết, chúng lợi dụng tự do tín ngưỡng, tôn giáo để phá
hoại an ninh quốc gia; kích động tư tưởng ly khai trên các địa bàn chiến lược.
Về danh nghĩa, chúng đòi thành lập các tổ chức tôn giáo để lừa bịp dư luận,
song thực chất đây chỉ là các tổ chức phản động trá hình, đối nghịch với Nhà
nước ta. Đây là thủ đoạn rất nham hiểm, trắng trợn của các thế lực thù địch
hòng phá hoại an ninh quốc gia, đe dọa độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn
lãnh thổ của Tổ quốc.
Mặt khác, chúng lợi dụng tự do tín ngưỡng, tôn giáo để
chống phá chế độ XHCN, xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước ta
trong lĩnh vực tôn giáo. Chúng cho rằng, chế độ XHCN là vô thần, không thể dung
hòa và là kẻ thù của tôn giáo; rằng pháp luật về tôn giáo của nước ta không
tương thích với pháp luật quốc tế và không phù hợp với tự do tôn giáo. Một cách
cực đoan, chúng vu cáo Đảng Cộng sản Việt Nam coi tôn giáo như "kẻ
thù" của dân tộc nên tìm mọi thủ đoạn để diệt trừ tôn giáo... Từ định
kiến, quy chụp, chúng kêu gọi cộng đồng tôn giáo "đồng tâm" chống phá
Nhà nước; đòi xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng và chế độ XHCN ở nước ta.
Khắc Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét