Lịch sử cho thấy,
có nhiều con đường đến với chủ nghĩa cộng sản, trở thành người cộng sản. Nguyễn
Ái Quốc trở thành người cộng sản theo con đường riêng của mình. Từ một người
dân thuộc địa trong hoàn cảnh phong trào công nhân chưa phát triển, ảnh hưởng của
chủ nghĩa Mác – Lênin chưa rọi tới, nhưng xuất phát từ chủ nghĩa yêu nước chân
chính, Người đã vượt qua muôn vàn khó khăn, trở ngại để tìm hiểu, khảo nghiệm
cuộc sống của các dân tộc trên thế giới và trực tiếp tham gia phong trào công
nhân của chính quốc là một nước công nghiệp phát triển, rồi tiếp thu chủ nghĩa
Mác-Lênin và trở thành người cộng sản. Tiêu chuẩn cao nhất cho sự lựa chọn và
định hướng của Người là kiên quyết đứng về phía học thuyết và tổ chức cách mạng
nào thực sự quan tâm đến cuộc sống và quyền lợi của các dân tộc bị áp bức, bênh
vực, ủng hộ và chỉ ra con đường đúng đắn để giải phóng dân tộc. Tiêu chuẩn hết
sức thiết thực đó của một thanh niên yêu nước một nước thuộc địa lại phù hợp
với chân lý của thời đại khi mà cách mạng giải phóng dân tộc đã trở thành một
bộ phận của cách mạng vô sản thế giới. Đây chính là điểm gặp gỡ có ý nghĩa then
chốt giữa con người Nguyễn Ái Quốc, dân tộc Việt Nam với chủ nghĩa cộng sản,
với thời đại Lênin.
Cách đây đúng 97
năm (ngày 13/6/1923), trước khi rời nước Pháp, đồng chí Nguyễn Ái Quốc để lại
thư cho các bạn cùng hoạt động: "Trong cuộc chiến đấu của chúng ta, chúng
ta không cô độc, vì chúng ta có tất cả dân tộc của chúng ta ủng hộ và vì những
người Pháp dân chủ, những người Pháp chân chính đứng bên cạnh chúng ta. Chúng
ta phải làm gì?... Đối với tôi câu trả lời đã rõ ràng: trở về nước, đi vào quần
chúng thức tỉnh họ, tổ chức họ, đoàn kết họ, huấn luyện họ đưa họ ra đấu tranh
giành tự do độc lập". Những lời trong bức thư cho thấy ý chí mạnh mẽ của
người chiến sĩ lỗi lạc của phong trào cộng sản, công nhân quốc tế quốc tế nhiệt
thành đấu tranh giải phóng dân tộc, giải phóng con người, thực hiện những lý
tưởng cao đẹp của đại cách mạng Pháp: Lý tưởng Tự do - Bình đẳng - Bác ái.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét