Hiện
nay, các thế lực thù địch, phản động, chống phá vẫn luôn tự cho họ “cái quyền”
đòi Đảng ta, nhân dân ta từ bỏ mục tiêu, con đường đã chọn với “lỹ lẽ” rằng đó
là “con đường sai lầm, dẫn dân tộc đến đường cùng, ngõ cụt”. Họ ra sức lợi dụng
sự kiện CNXH theo mô hình Xô viết ở Liên xô và các nước Đông Âu trước đây sụp
đổ để “kết luận” rằng CNXH đã cáo chung, Đảng Cộng sản đã hết vai trò lịch sử;
rằng Việt Nam kiên định đi lên CNXH là sai lầm, là đi vào “vết xe đổ” Liên Xô
và Đông Âu. Họ cố tình xuyên tạc: “Chủ nghĩa xã hội mà C.Mác nêu ra chỉ là một
lý tưởng, một chủ nghĩa xã hội “không tưởng”; không bao giờ thực hiện được”.
Hơn thế, họ “dạy” Đảng ta cần phải đi theo con đường - mô hình “xã hội dân
chủ”, “chính trị đa nguyên”, “đa đảng đối lập”... Đồng thời không ngừng rêu
rao, kích động, bôi đen chủ trương của Đảng về phát triển kinh tế thị trường định
hướng XHCN, cho rằng, kinh tế thị trường với CNXH như lửa với nước, không thể
đồng hành, từ đó phủ nhận vai trò kinh tế nhà nước, đòi tư nhân hóa đất đai…
Những
luận điệu nêu trên vẫn thường được “nhai đi nhai lại” khi trắng trợn, lúc tinh
vi; lúc thì “mượn mồm” của một số người biến chất, bất mãn, khi thì thô lỗ nhân
danh, khoác áo “những nhà chính trị”, “tổ chức nọ”, “hội kia”. Tuy giọng điệu,
cung bậc khác nhau, song đều chung một kiểu “mưa dầm thấm lâu”, nhằm làm cho
quần chúng nhân dân hoài nghi, bi quan, dao động, suy giảm niềm tin chính trị.
Để tạo sức “đề kháng” trước những “cơn gió độc”, bên cạnh không ngừng củng cố bản lĩnh và sự kiên định của mỗi công dân, đặc biệt là đội ngũ cán bộ, đảng viên vào mục tiêu, con đường mà Đảng và Chủ tịch Hồ Chí Minh đã lựa chọn, chúng ta cần tiếp tục thấu triệt: 1) Sự thay thế của hình thái kinh tế XHCN vào hình thái kinh tế tư bản chủ nghĩa là sự tiếp nối tất yếu trong dòng chảy phát triển. Vấn đề này đã được khẳng định bằng chính quá trình phát triển của lịch sử nhân loại. 2) Thực tiễn tiến trình cách mạng Việt Nam dưới ngọn cờ của Đảng đã và đang minh chứng “con đường đi lên chủ nghĩa xã hội của nước ta là phù hợp với thực tiễn Việt Nam và xu thế phát triển của thời đại”. “Kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội” là sự kiên định khoa học, khách quan, đúng đắn, phù hợp, đang từng bước thỏa mãn khát vọng chính đáng của nhân dân: độc lập, hòa bình, tự do, ấm no, hạnh phúc. Những nhà tài phiệt của chủ nghĩa tư bản luôn muốn duy trì sự bất bình đẳng của xã hội để thâu tóm lợi ích. Vì thế, bình đẳng, tự do, ấm no, hạnh phúc của quần chúng nhân dân lao động không phải là mục tiêu mà họ hướng tới, không phải là bản chất chế độ mà họ muốn duy trì.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét