Trong các
cuộc biểu tình ở Mỹ, nhiều người da màu đã không cầm cờ Trung Quốc
mà cầm lá cờ đỏ sao vàng của Việt Nam để phản đối nạn kỳ thị chủng
tộc ở Mỹ. Khi hỏi vì sao thì họ trả lời: “Việt Nam là biểu tượng
cho tự do và bình đẳng, không phân biệt giai tầng”. Người khác nói: “Đơn
giản người Việt Nam không phân biệt màu da, không phân biệt chủng tộc”...
hoặc là họ trả lời: “Việt Nam đã chiến thắng những áp bức, bất
công của chủ nghĩa đế quốc và chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc... Người
Việt Nam không gọi những người da đen chúng tôi là “mọi rợ”...
Nghĩ về những câu trả lời trên
làm chúng ta nhớ lại câu nói nổi tiếng của Võ sĩ quyền anh Muhammad Ali
đã từng bị chính quyền Houston (Mỹ) kết án 5 năm tù, cấm thi đấu 3 năm vì từ
chối lệnh gọi nhập ngũ sang chiến trường Việt Nam năm 1967. Khi đứng
trước tòa, Vị chủ tọa phiên tòa hỏi ông: “Vì sao anh chống lại nước
Mỹ?”.
Muhammad Ali đã trả lời rất hiên
ngang: “Tôi không có gì bất đồng với Việt Cộng... không có người Việt Cộng nào
gọi tôi là mọi đen cả. Tại sao tôi phải đi 10 ngàn dặm để thả bom lên đầu những
người Việt Nam vô tội trong khi người da đen ở Louisville (Mỹ) đang bị đối xử
như những con chó và không có được những quyền cơ bản nhất của một con người”.
Và cuối
cùng, vào ngày 20/06/1967, Bồi thẩm đoàn gồm toàn các thẩm phán da trắng ở
Houston đã buộc tội Muhammad Ali 5 năm tù và cấm ông thi đấu 3 năm.
Nhiều người Mỹ da màu, nhân dân
tiến bộ trên thế giới vẫn hiểu rằng, Cộng sản Việt Nam chỉ hướng
tới độc lập dân tộc, hòa bình và bình đẳng chứ không đi xâm lược,
không kỳ thị chủng tộc, phân biệt màu da... Đó cũng là biểu tượng
và mong ước của người dân các nước khi nhắc đến hai tiếng Việt Nam.
Chỉ có điều 45 năm qua, những
khúc ruột ngàn dặm kia bị “lỗi” vẫn không chịu ngoảnh đầu nhìn về
chân lý Việt Nam. Giàu có như Mỹ, tham và thâm như Tàu sẽ không phải là
chân lý nhân loại đâu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét