“Diễn biến hòa
bình” là chiến lược toàn cầu phản cách mạng do chủ nghĩa đế quốc và các thế lực
thù địch tiến hành bằng các biện pháp phi quân sự, nhằm chiến thắng chủ nghĩa
xã hội không cần chiến tranh; “Phi chính trị hóa” quân đội là một trong những
thủ đoạn nham hiểm, thâm độc của chiến lược “diễn biến hòa bình” chống phá các
nước xã hội chủ nghĩa và cách mạng Việt Nam của các thế lực thù địch. Đây là
luận điểm đã có từ lâu nhằm tách quân đội ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản
hoặc hạn chế sự “can dự,” “tham gia” của quân đội vào việc tranh giành quyền
lực chính trị.
Các thế lực thù địch cho rằng, để chuyển
hóa được chế độ cộng sản ở Việt Nam, nhất thiết phải tạo cho được “khoảng
trống” về ý thức hệ, phải phủ nhận chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh,
lấp vào “khoảng trống” đó là hệ tư tưởng của giai cấp tư sản. Một hướng mới
được các thế lực thù địch tăng cường đầu tư là tranh thủ lôi kéo, mua chuộc một
số cán bộ cao cấp đã nghỉ hưu, trong đó có cả tướng lĩnh quân đội, những cán bộ
bị kỷ luật, bất mãn với chế độ để thực hiện các hoạt động chống Đảng, Nhà nước,
núp dưới chiêu bài “góp ý với Đảng”, các vấn đề “dân chủ,” “nhân quyền,” “đổi
mới đất nước...” thông qua các “bức thư tâm huyết”, “thư ngỏ”, “kiến nghị của công dân”… một số người đã lên
tiếng kiến nghị với Đảng rằng “các lực lượng vũ trang phải duy trì tính trung
lập về chính trị, đặt lợi ích của nhân dân lên trước bất kỳ tổ chức hay cá nhân
nào,” “lực lượng vũ trang phải trung thành với Tổ quốc và Nhân dân chứ không
phải trung thành với bất kỳ tổ chức chính trị nào, đảng phái nào;” “quân đội và
công an chỉ cần tuân theo pháp luật;” “quân đội cần đứng ngoài chính trị”...
Theo đó, một số người đã ngạo mạn cho rằng “ở Việt Nam ,
lực lượng vũ trang không phải trung thành với Đảng Cộng sản Việt Nam ”...
Thực chất của
những quan điểm nêu trên là nhằm “phi đảng hóa,” “phi chính trị hóa,” phá hoại
mối quan hệ máu thịt giữa Đảng, Nhà nước, nhân dân với quân đội và công an; tách
quân đội ta ra khỏi sự lãnh đạo của Đảng, tiến tới phủ nhận vai trò lãnh đạo
của Đảng Cộng sản, vô hiệu hóa vai trò của Quân đội nhân dân và Công an nhân
dân, chia rẽ mối đoàn kết giữa quân đội với công an; tăng cường móc nối, cài
cắm người vào quân đội, công an làm suy yếu sức mạnh chiến đấu của lực lượng vũ
trang; xuyên tạc, gây căng thẳng, bất đồng, tranh chấp, xung đột chủ quyền biên
giới, hải đảo với các nước láng giềng… để dễ bề thực hiện những ý đồ đen tối:
xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa và thành quả cách mạng mà nhân dân ta đã giành
được. Cần khẳng định ngay rằng, những luận điệu nêu trên là hết sức nguy hiểm,
rất phản động, phản khoa học, vì nó trái với pháp lý và hoàn toàn không đúng
với đạo lý, nhân cách con người Việt Nam yêu nước, biết quý trọng những giá trị
tốt đẹp mà lịch sử văn hóa dân tộc và thành quả cách mạng mà nhân dân ta bằng
xương máu của mình mới giành lại được độc lập, tự do, mới có cuộc sống ấm no,
hòa bình và hạnh phúc hôm nay.
Trong xây dựng
quân đội của bất kỳ quốc gia nào thì vấn đề chính trị luôn được đặt lên hang
đầu là vấn đề có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, quyết định sự tồn tại, phát triển
của quân đội ấy, ảnh hưởng trực tiếp đến sự tồn vong của chế độ chính trị-xã
hội và vận mệnh của quốc gia, dân tộc. Chính trị của quân đội, thực chất là vấn
đề bản chất giai cấp của quân đội. Chúng ta đều biết: Chính trị của quân đội vô
sản, lực lượng vũ trang nhân dân là thực hiện chính trị của Đảng Cộng sản, Nhà
nước xã hội chủ nghĩa, phục vụ Đảng, Tổ quốc, phục vụ Nhân dân; biểu hiện tập
trung ở mục tiêu, lý tưởng chiến đấu vì độc lập dân tộc và xã hội chủ nghĩa, vì
cuộc sống ấm no, tự do, hạnh phúc của Nhân dân. Quân đội kiểu mới của giai cấp
công nhân, do Đảng Cộng sản, đội tiền phong của giai cấp công nhân sáng lập, tổ
chức, giáo dục, rèn luyện. Trong điều kiện một Đảng cầm quyền, quân đội không
những chỉ tuân theo hiến pháp, pháp luật của Nhà nước, mà trước hết phải phục
tùng sự lãnh đạo của Đảng, chấp hành nghiêm Cương lĩnh chính trị, đường lối,
chủ trương của Đảng. Giữ vững, tăng cường sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về
mọi mặt của Đảng và nâng cao hiệu lực quản lý, điều hành tập trung, thống nhất
của Nhà nước là điều kiện tiên quyết để quân đội hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ
chính trị được giao. Vì vậy, xây dựng quân đội vững mạnh về chính trị là yêu
cầu cơ bản, thường xuyên, trọng yếu trong xây dựng quân đội kiểu mới, làm cơ sở
để nâng cao chất lượng tổng hợp và sức mạnh chiến đấu của quân đội. Ai đó phủ
nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, xem nhẹ, buông lỏng vấn đề xây dựng
quân đội về chính trị, tất yếu sẽ dẫn đến kết cục làm cho quân đội mất phương
hướng chính trị, xa rời bản chất giai cấp công nhân, từ bỏ mục tiêu, lý tưởng
chiến đấu vì độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội. Quân đội ấy sẽ trở nên vô
dụng, có hại cho dân, cho nước. Sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô
và các nước Đông Âu đã chứng minh điều đó.
Từ những vấn đề
trên, cho thấy tính chất phi lý, phản động, phản khoa học của quan điểm “các
lực lượng vũ trang phải duy trì tính trung lập về chính trị,” “lực lượng vũ
trang chỉ để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia và phục vụ nhân dân,” “quân
đội chỉ tuân theo pháp luật,” “quân đội không cần sự lãnh đạo của Đảng Cộng
sản...” cần phải bác bỏ.
Nghiên cứu lịch sử
nhân loại, ai cũng biết rằng, sự xuất hiện của quân đội gắn liền với chính trị,
sự ra đời của nhà nước và chiến tranh; không thể có và không bao giờ có quân
đội trung lập, đứng ngoài chính trị. Về bản chất, quân đội bao giờ cũng là công
cụ bạo lực của một giai cấp, nhà nước và đảng phái chính trị, do nhà nước, đảng
phái chính trị nuôi dưỡng, sử dụng để tiến hành đấu tranh vũ trang, thực hiện
mục đích chính trị của giai cấp, nhà nước đã tổ chức ra và nuôi dưỡng nó. Ở các
nước tư bản phát triển như Anh, Mỹ, Pháp..., quân đội không chỉ được dùng vào
việc bảo vệ độc lập, chủ quyền quốc gia, dân tộc; mà còn được dùng vào việc lật
đổ, can thiệp quân sự, xâm lược các quốc gia khác nhằm mục tiêu chính trị là
dựng lên ở nơi chúng đến các chính phủ thân phương Tây, có lợi cho phương Tây.
Từ năm 1990 đến nay, quân đội Mỹ liên tục can dự vào đời sống chính trị của
nhiều nước có độc lập chủ quyền kể cả tiến hành chiến tranh ở Nam Tư,
Afghanistan, Iraq, Libya... Rõ ràng, nhìn vào thực tiễn lịch sử thế giới cho
thấy, quân đội của các nước tư bản không bao giờ “trung lập về chính trị.” Ở
các nước có chế độ đa đảng chính trị thì đảng nào khi cầm quyền cũng đều tìm
mọi cách để nắm giữ quân đội và triệt để sử dụng quân đội để bảo vệ lợi ích của
mình. Bài học xương máu rút ra từ
sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu là bất luận trong
điều kiện hoàn cảnh nào, Đảng Cộng sản cũng không được rời bỏ nguyên tắc xây
dựng quân đội về chính trị của chủ nghĩa Mác-Lê nin; tuyệt đối không được mắc
sai lầm trong việc xóa bỏ cơ chế lãnh đạo của Đảng Cộng sản đối với quân đội;
không được để quân đội bị “phi chính trị hóa” và bị vô hiệu hóa.
Quân đội nhân dân
Việt Nam do Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh tổ chức, lãnh đạo,
giáo dục, rèn luyện, từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, mang bản chất
giai cấp công nhân, tính nhân dân, tính dân tộc sâu sắc; luôn là công cụ bạo
lực sắc bén của Đảng, Nhà nước và Nhân dân. Sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam là nhân tố quyết định sự trưởng thành, chiến thắng của quân đội, chân lý
này đã được lịch sử cách mạng Việt Nam và sự trưởng thành, lớn mạnh của quân
đội ta hơn 70 năm qua chứng minh. Hiện nay, Quân đội nhân dân Việt Nam giữ vai
trò là lực lượng nòng cốt cùng với toàn dân bảo vệ vững chắc độc lập, chủ
quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân
dân và chế độ xã hội chủ nghĩa; giữ vững hòa bình, ổn định chính trị, bảo đảm
an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; chủ động ngăn chặn, làm thất bại
mọi âm mưu và hành động chống phá của các thế lực thù địch đối với sự nghiệp
cách mạng của nhân dân ta.
Đây chính là sự
biểu hiện sâu sắc bản chất giai cấp công nhân, tính nhân dân, tính dân tộc của
quân đội ta, một tổ chức quân sự kiểu mới của giai cấp công nhân và nhân dân
Việt Nam, do Chủ tịch Hồ Chí Minh và Đảng Cộng sản Việt Nam sáng lập, tổ chức,
giáo dục, rèn luyện. Mối quan hệ giữa vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong
cách mạng Việt Nam được thể
hiện rất sâu sắc trong bản chất chính trị-xã hội của các lực lượng vũ trang
nhân dân Việt Nam nói chung
và Quân đội nhân dân Việt Nam
nói riêng. Những người đưa ra luận điểm “quân đội chỉ tuân theo pháp luật,”
“quân đội phải trung lập đứng ngoài chính trị,”… họ đã cố tình làm cái việc
“tách” vấn đề giai cấp và vấn đề dân tộc trong bản chất, mục tiêu, lý tưởng
chiến đấu của quân đội ta. Đó là quan điểm vừa phản khoa học vừa phi lịch sử;
thực chất của quan điểm này nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản
Việt Nam đối với Quân đội nhân dân Việt nam; tách quân đội, ra khỏi sự lãnh đạo
của Đảng. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định: “Quân đội ta có sức mạnh vô địch,
vì nó là một quân đội nhân dân do Đảng ta xây dựng, Đảng ta lãnh đạo và giáo
dục”. Đảng ta và Chủ tịch Hồ Chí Minh đặc biệt quan tâm đến xây dựng quân đội về
chính trị, coi đó là gốc, rễ, nền tảng để xây dựng quân đội ta vững mạnh về mọi
mặt; nâng cao sức mạnh chiến đấu của quân đội, bởi lẽ, “quân sự mà không có
chính trị như cây không có gốc, vô dụng lại có hại”.
Đấu tranh phòng,
chống “diễn biến hòa bình”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”, “phi chính trị hóa
quân đội” là cuộc đấu tranh vô cùng quyết liệt, phức tạp, đòi hỏi phải có sự
phân tích, đánh giá đúng tình hình, dự kiến chính xác xu hướng phát triển của
thế giới, khu vực tác động tới những hoạt động chống phá của các thế lực thù
địch đối với Việt Nam. Đặc biệt là những ấm mưu thủ đoạn mới để có giải pháp
đấu tranh cho phù hợp, không để bị động, bất ngờ. Trên cơ sở kết hợp chặt chẽ
giữa “phòng” và “chống”, “xây” với “chống”, lấy “phòng” và “xây” làm chính,
phát huy cao độ sự đồng tâm, hiệp lực của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta,
kiên quyết đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn chống, phá của các thế
lực thù địch, phần tử xấu đối với cách mạng Việt Nam. Hơn lúc nào hết, mỗi cán
bộ, đảng viên và công dân Việt Nam phải luôn thấm nhuần lời dạy của V.I.Lênin:
“Không ai có thể tiêu diệt được chúng ta, ngoài những sai lầm của bản than
chúng ta… Nếu chúng ta do sai lầm mà gây ra sự chia rẽ thì tất cả sẽ sụp đổ”./.
Luk
Chính
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét