Trong thời gian qua có thông tin về những
đòi hỏi Đảng ta thay đổi Cương lĩnh 2011. Sự việc này làm chúng ta nhớ lại,
những luận điệu, cách nhìn nhận, cách nói như vậy đã từng xuất hiện trong nhiều
dịp khác nhau, như ngay sau Đại hội XI của Đảng, dịp toàn dân góp ý xây dựng Hiến
pháp 2013 (sửa đổi), rồi dịp chuẩn bị Đại hội XII và bây giờ là hướng tới Đại hội
XIII của Đảng.
Chúng ta cũng thấy là tác giả của đòi
hỏi này cũng chỉ xoay quanh một số người khá quen thuộc, họ đã nhiều lần viết
“kiến nghị”, “thư ngỏ” gửi Đảng ta rồi đăng lên mạng xã hội. Thái độ của chúng
ta là hoan nghênh mọi ý kiến mang tinh thần xây dựng đất nước, kể cả những ý kiến
trái chiều với thái độ gay gắt. Nhưng
cũng thấy rằng, với những người cứ rao đi, rao lại những luận điệu cũ, hay nói
cách khác là “bình mới, rượu cũ”, rồi phát tán tràn lan trên mạng xã hội thì tự
họ sẽ trở nên nhàm, cũng sẽ chẳng có người rỗi hơi mà đi nghe họ ca bài ca cũ kỹ
ấy. Còn với Đảng ta, việc sẵn sàng lắng nghe mọi ý kiến góp ý không có nghĩa là
Đảng ta không phê phán, bác bỏ những “kiến nghị” mà thực chất như yêu sách đòi
hỏi thay đổi con đường phát triển và thay đổi chế độ chính trị mà nhân dân ta
đã lựa chọn.
Cần
phải vạch rõ chiêu trò ẩn sau những lời lẽ “ôn hòa” ấy. Họ nói họ kiên trì “kiến
nghị”, đấu tranh “ôn hòa”, “phi bạo lực” nhưng lại đưa ra một yêu sách là Đảng
ta phải “tự giác thay đổi Cương lĩnh”, thực chất là đòi hỏi Đảng ta “tự chuyển
hóa”, tự từ bỏ vai trò Đảng cầm quyền. Cái đòi hỏi vô lý ấy, có ai chấp nhận được
không?. Họ nói, họ “kiến nghị” là tâm huyết vì Đảng, vì dân, vì đất nước, thế
thì chúng ta xin mời họ hãy tôn trọng Cương lĩnh 2011, cùng chung tay đưa những
mục tiêu, lý tưởng tốt đẹp của Cương lĩnh 2011 thành hiện thực. Cương lĩnh 2011
đã nêu rõ 8 đặc trưng của chủ nghĩa xã hội mà nhân dân ta xây dựng, trong đó 3
đặc trưng đầu tiên là: Dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh; do
nhân dân làm chủ; có nền kinh tế phát triển cao dựa trên lực lượng sản xuất hiện
đại và quan hệ sản xuất tiến bộ phù hợp... Đó là khát vọng của nhân dân, là mục
đích hoạt động của Đảng, thế thì tại sao lại phải thay đổi?
Còn việc họ nói Đảng ta là “tổ chức
chính trị không thể thay thế ở Việt Nam”, thì trên thực tế nó có nghĩa gì? Đảng
ta trở thành đảng cầm quyền là một quá trình lịch sử tự nhiên, được nhân dân thừa
nhận và hiếm có đảng cầm quyền nào được nhân dân yêu mến, dành cho cách gọi
trân trọng là “Đảng ta” như Đảng Cộng sản Việt Nam. Thế nên, họ không thể nói
khác được, bởi phủ nhận sự thật đó có nghĩa là họ tự bóc trần bộ mặt thật của họ,
dùng lối mị dân để tuyên truyền cho các ý đồ chống Đảng của họ. Cần phải vạch
rõ điều này để đông đảo nhân dân được biết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét